khúc nhạc thanh bình Tập 15 - VTV3 thuyết minh - Phim Trung Quốc - cô thành bế - xem phim khuc nhac thanh binh tap 16 Lời Hứa Sau Cùng Tập 29 – Tập Cuối – 27-28 – HTV2 lồng tiếng tap cuoi – Phim Thái Lan - nguyen tai sinh gan ben em - xem phim loi hua sau cung - nguyện tái sinh gần bên em JVhrO. Bạn đang đọc truyện Cô Thành Bế của tác giả Milan Lady. May còn có nàng, cùng thưởng nến bạc trăng thu, cùng vượt giá lạnh cung khuyết, thấm thoắt đã mười năm.“Ta thích nhìn công chúa rạng rỡ rộ cười, phục dịch nàng thôi cũng đủ khiến lòng ta sung sướng muôn phần. Ở nơi u tối lạnh lẽo này, nàng là nguồn sáng duy nhất của lòng ta, còn sáng hơn cả mảnh trăng thượng huyền treo trên kia.”Sống trong nhung lụa gấm hoa, được đế vương cưng chiều cũng chẳng cách nào mở được cánh cổng đóng chặt của tòa thành cô độc. Trên bước đường đời, dù yêu hay hận cũng đều không phải chỉ cần một lòng là đạt được.“Hoài Cát, chúng ta đều bị vây hãm trong đây rồi.” Câu nói đùa thuở thơ bé đã trở thành lời bức tường thành, chia lìa đôi ngả. Tiếng đồng hồ nước văng vẳng xa xôi chẳng thể phá vỡ được lời thề ước “Nếu người là bông sen, thần sẽ là gợn sóng vờn dưới hoa lá người, năm năm tháng tháng, theo gió đuổi mưa hướng bạn lòng.”Bóng hình trên gối đầu, dáng ảnh dưới lần áo, đến cùng lại hóa cơn ác mộng mùa xuân. Cầm bức tranh cuộn của câu chuyện khi xưa, bước ra khỏi nơi sân sâu đương độ thắm sắc, khóa nỗi lưu luyến hồng trần vào khoảng không quên lãng. Chỉ mong kiếp sau sẽ nhặt được bông hoa điền nàng đánh rơi trên cánh yêu thích thể loại cung đấu, bạn đừng bỏ lỡ Tướng Phủ Đích Nữ hay Thục Phi Hồi 1 Bờ thu dung nở đôi nhạn bay* Nguyên văn cụm này là “Thu phố dung tân Phù dung nở bên bờ sông thu”, cũng là tên một bức tranh lụa cổ hiện đang được cất giữ ở Viện Bảo tàng Cố cung Đài Bắc, theo các chuyên gia khảo cứu thì là tác phẩm của họa sĩ Thôi Bạch thời Bắc quả mở cửa cung giữa đêm vô cùng nghiêm trọng, ta đã sớm biết điều đó từ lúc mới vào ấy ta tám tuổi, bị người trong họ nghĩ cách đưa vào cung làm tiểu hoàng môn *. Trước đó, cha ta qua đời, mẹ tái giá với người khác, trong họ cũng không ai muốn nhận nuôi ta, bởi vậy nên đối với ta, đây là chuyện chẳng còn cách nào.* Cấp bậc nhỏ nhất của hoạn học lễ nghi quy chế cung đình cùng ba, bốn mươi đứa trẻ đồng thời vào cung khác, đến những đoạn quan trọng, nội thị điện đầu * phụ trách dạy bọn ta, tên Lương Toàn Nhất, sẽ mời quan chủ quản các ty trong hai tỉnh nội thị ** tới giảng giải cụ thể cho bọn ta.* Một chức quan cửu phẩm của hoạn quan.** Thời Tống, nội thị/hoạn quan được chia thành hai cơ quan Nhập nội nội thị tỉnh và Nội thị tỉnh, phần sau sẽ có giải thích cặn kẽ.“Đến khi trời tối, mọi lối ra vào hoàng thành đều phải đóng cửa, trước khi mặt trời mọc, tuyệt đối không thể tự tiện mở ra.” Nói câu này là quan chủ quản Nội Đông Môn, tên Trương Mậu Tắc. Ra vào cung đa số đều phải đi qua Nội Đông Môn, làm chủ quản ở Nội Đông Môn tức là quản lý người và vật xuất nhập cung cấm, là một chức vụ khá quan trọng đối với hoạn quan. Khi đó, thầy chỉ mới hơn hai mươi, không mấy ai có thể nhậm chức này ở cái tuổi ấy, thần sắc thầy thanh bạch, không tự cao tự đại, giọng điệu cũng rất ôn hòa. Ta còn để ý thấy, trong số các nội thần * tới giảng bài hôm ấy, màu áo thầy mặc là tối cũ nhất, như thể đã bận rất nhiều năm, song vẫn được giặt giũ sạch sẽ.* Chỉ quan viên, thái giám, hộ vệ phục vụ hoàng đếtrong cung.“Nếu ai quả thực có việc quan trọng, phải mở cửa cung ban đêm thì phải có mặc sắc ngư phù *.” Trương Mậu Tắc tiếp tục giải thích các thủ tục kế “Người nhận sắc chỉ phải ghi lại thời gian, căn nguyên cặn kẽ của sự việc, tên cửa cần mở và nhân số, thân phận của những người cùng ra vào theo mình trước rồi đưa tới Trung thư môn hạ **. Từ đại tướng quân giữ cửa trở xuống, các thủ thần liên quan sau khi xem xong phải tới nội các bẩm tấu, quan gia ngự phê cho rồi mới có thể mời nội thần giữ chìa khóa cửa cung đến mở cửa.”* Mặc sắc là sắc chỉ do hoàng đế tự tay viết, không đóng ấn triều đình mà trực tiếp hạ lệnh.** Tên cơ quan hành chính tối cao do các quan đứng đầu Môn hạ tỉnh, Trung thư tỉnh và Thượng thư tỉnh đồng quản tri * Nhập nội nội thị tỉnh đều biết, ở trong cung, Nhậm Thủ Trung quyền cao chức trọng, vốn không cần tới giảng bài, nhưng đúng lúc ấy lại tiện đường qua đây, bèn vào xem, nghe Trương Mậu Tắc nói xong đoạn này thì gật đầu, quét mắt nhìn bọn ta một lượt rồi nói “Các ngươi nghe cho thật kỹ, lúc mở cửa cung cũng có điều phải chú trọng đấy.”* Tên một chức quan hoạn quan, ở Nội thị tỉnh, tả ban đô tri và hữu ban đô tri là chức quan cao nhất, Nhập nội nội thị tỉnh thì lên trên còn có đô đô nín thở dỏng tai lên nghe Trương Mậu Tắc giảng tiếp “Trước khi mở cửa, thủ thần các cửa phải đối chiếu nghiệm xét ngư phù bằng đồng với các nội thần giữ chìa khóa.” Trương Mậu Tắc giơ một cặp ngư phù lên cho đám bọn ta đang chia nhóm ngồi trước mặt thầy xem “Phù tiết đồng có khắc hình cá và tên cổng thành, mỗi ngư phù đồng đều được chia ra làm hai nửa trái phải, thủ thần các cửa và nội thần giữ chìa khóa mỗi bên giữ một. Trong lúc đợi mở cửa, quan, ty giữ cửa phải chuẩn bị xong xuôi cấm vệ thủ cửa, trong ngoài cửa mỗi bên hai đội, đốt đuốc lấy sáng, thủ thần, nội thần cẩn thận nghiệm xét ngư phù, bảo đảm không có gì sai nhỡ rồi mới được mở cửa. Dẫu ngư phù có khớp mà thủ thần nội thần chưa nghiệm đã mở cửa, hoặc nghiệm không khớp nhưng vẫn mở, hoặc người không nhận mặc sắc lại tự tiện mở cửa, đều phải chịu luật hình trừng phạt nghiêm khắc.”“Đã nhớ rõ cả chưa?” Nhậm Thủ Trung chen lời hỏi. Bọn ta đều cúi người thưa dạ, ông ta chỉ vào tiểu hoàng môn ngồi hàng đầu cách ông ta gần nhất, ra lệnh “Ngươi, thuật lại xem.”Đứa bé đó lại hơi đần ra, đứng nghĩ hồi lâu mới lắp bắp nói được hai ba câu, giữa chừng còn có sai Thủ Trung cốc đầu nó, tức giận mắng “Có mấy câu thế thôi mà cũng không nhớ được thì vào cung làm ăn thế nào? Tương lai trong các ngươi khó tránh khỏi sẽ có vài đứa nhận nhiệm vụ giữ chìa khóa cửa cung, xảy ra sai sót là rơi đầu chết chắc!”Trương Mậu Tắc đứng bên bổ sung “Nếu để người ra vào không đúng cách thức luật lệ, nhẹ thì tù đày, nặng thì treo cổ.”Đám tiểu hoàng môn nghe mà kinh hãi, trái phải nhìn nhau, thầm líu lưỡi.“Ngươi ra ngoài sân, quỳ xuống mà ngẫm, miễn ăn bữa tối.” Nhậm Thủ Trung xử phạt đứa bé kia, lại nhìn những đứa khác, cuối cùng chọn trúng ta “Ngươi đã nhớ hết chưa?”Ta đứng lên khom người, mạch lạc trả lời ông ta, thuật lại nguyên văn lời Trương Mậu Tắc “Đến khi trời tối, mọi lối ra vào hoàng thành đều phải đóng cửa, trước khi mặt trời mọc, tuyệt đối không thể tự tiện mở ra. Người nếu quả thực có việc quan trọng, phải mở cửa cung ban đêm, đều phải có mặc sắc ngư phù… Nếu để người ra vào không đúng cách thức luật lệ, nhẹ thì tù đày, nặng thì treo cổ.”Không sai một chữ, nội thần các ty từ Trương Mậu Tắc trở xuống đều gật đầu mỉm Thủ Trung cũng rất hài lòng, hiền hòa hỏi ta “Nhà ngươi tên gì?”“Lương Nguyên Hanh.” Ta đáp, lại bổ sung “Nguyên Hanh trong Nguyên Hanh Lợi Trinh * ạ.”* Đây là lời quẻ của quẻ Càn trong Kinh dịch, được coi là bốn tính chất cơ bản của quẻ Càn, thường được hiểu theo nghĩa rộng là bốn mùa Nguyên 元 – mùa xuân, Hanh 亨 – mùa hạ, Lợi 利 – mùa thu, Trinh 贞 – mùa đông; về mặt sự đời, Nguyên Hanh Lợi Trinh lần lượt đại diện cho nhân, lễ, nghĩa, nhiên, lời ta nói chẳng khác nào vẽ rắn thêm chân, vừa ra khỏi cửa miệng đã khiến người người biến sắc. Nhậm Thủ Trung bước hai bước tới trước mặt ta, quạt cho ta hai cái tát đầu “Nhãi ranh xằng bậy to gan, ngươi không biết tị húy à?”Bấy giờ ta mới láng máng nhớ ra, trước đây lúc giải thích cho ta về cái tên của ta, cha ta cũng từng dặn dò rằng không được nhắc tới chữ “Trinh” trong đó với người khác, bởi kim thượng tên húy là “Trinh 祯”, thế nên “Trinh 贞” cũng phải tị húy *.* Chữ Trinh 祯 này có nghĩa là cát tường, chữ Trinh 贞 này có nghĩa là trung trinh, hai chữ đồng âm Hán [zhēn].Ta nhất thời ngớ ra, không biết phải ứng đối ra sao, chỉ lặng lẽ cụp mắt đứng Thủ Trung bảo kẻ dưới “Dẫn nó xuống nhốt lại, đợi ta xin chỉ thị của quan gia rồi xử phạt sau.”Ta ở trong một gian phòng nhỏ tối hai, ba ngày, nằm ngẩn ngơ, cơ hồ không ăn cơm, nhiều lần trong cơn mê ngủ, ta tưởng là mình sắp chết cùng cũng có người mở cửa, ánh sáng đã lâu không thấy tràn vào như thủy triều, đâm mắt ta đau lần nữa mở mắt, ta trông thấy gương mặt hiền hòa của thầy Lương Toàn Nhất. Đại khái là vì ta cùng họ với thầy nên thầy vẫn luôn rất tốt với ta.“Đi thôi.” Thầy nói. Thấy ta không còn sức nhấc chân, ấy vậy mà thầy lại ngồi xổm xuống, tự mình cõng ta ra không sao nén được nước mắt nhỏ xuống cổ thầy, thầy tiếp tục bước đi điềm nhiên như không, cũng không an ủi gì ta, chỉ nói “Sau này phải cẩn thận. Nếu là phạm húy ở bên ngoài thì còn có thể che giấu được, nhưng trong cung thì khác, hơi chút sai lầm thôi cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng. Là Trương tiên sinh khẩn cầu hoàng hậu nói giúp cho ngươi trước mặt quan gia, con nên nhớ lấy việc này…”Đương nhiên là ta sẽ nhớ kĩ rồi. Sau buổi giảng bài kế tiếp của Trương Mậu Tắc, ta bám theo thầy ra ngoài, chạy tới trước mặt thầy quỳ xuống, khấu đầu tạ ơn cứu chỉ cười khẽ, nói “Tên thằng nhóc nhà cậu quá dễ gợi đến chữ phạm húy, vẫn nên đổi một cái tên khác cho thỏa đáng thì hơn.”Ta đồng ý, kính nhờ thầy đổi tên cho thoáng trầm ngâm rồi bảo “Hoài Cát, sau này cậu cứ lấy tên là Lương Hoài Cát đi.”Ta nghiêm túc cảm ơn thầy. Thầy lại nói “Có phải cậu từng đi học không?”Ta đáp “Trước đây từng học vài chữ với cha ở nhà ạ.”Ông gật đầu, lại dụng tâm quan sát ta thêm một lượt rồi mới xoay người rời đi. Tên Hán Việt Cô thành bế 孤城闭 - Milan Lady, Mễ Lan Lady 米兰LadyThể loại Thanh mai trúc mã, cung đình, thiên chi kiêu tử, HENgười dịch + Bìa Cụt Art RedMatchaVăn ánMột cuộc hôn nhân như thế nào mới là tốt đẹp?Là người có tình cảm với mình, hay là người mình có tình cảm???Một câu chuyện xưa bị chôn vùi trong lịch sử thời Tống, con gái cưng của Hoàng đế chọn vế trước!—————Tuyết trên thềm, trăng trước đình, hãy còn chập chờn nơi đáy mộng. Yến tan tác, người bặt thinh, chẳng buồn ngoảnh trông xuân năm là một thiếu niên tài tuấn, qua lại giữa nhân sĩ danh thần, nhân sinh tưởng chừng như nước chảy róc rách, như xuân xa um tùm, chàng lại chẳng chạy thoát được vòng xoáy vận mệnh cuốn vào vực sâu. Lưu ly dễ vỡ *, cửa cấm nặng nề đóng lại, ngăn cách với trần còn có nàng, cùng thưởng nến bạc trăng thu, cùng vượt giá lạnh cung khuyết, thấm thoắt đã mười năm.“Ta thích nhìn công chúa rạng rỡ rộ cười, phục dịch nàng thôi cũng đủ khiến lòng ta sung sướng muôn phần. Ở nơi u tối lạnh lẽo này, nàng là nguồn sáng duy nhất của lòng ta, còn sáng hơn cả mảnh trăng thượng huyền treo trên kia.”Sống trong nhung lụa gấm hoa, được đế vương cưng chiều cũng chẳng cách nào mở được cánh cổng đóng chặt của tòa thành cô độc. Trên bước đường đời, dù yêu hay hận cũng đều không phải chỉ cần một lòng là đạt được.“Hoài Cát, chúng ta đều bị vây hãm trong đây rồi.” Câu nói đùa thuở thơ bé đã trở thành lời bức tường thành, chia lìa đôi ngả. Tiếng đồng hồ nước văng vẳng xa xôi chẳng thể phá vỡ được lời thề ước “Nếu người là bông sen, thần sẽ là gợn sóng vờn dưới hoa lá người, năm năm tháng tháng, theo gió đuổi mưa hướng bạn lòng.”Bóng hình trên gối đầu, dáng ảnh dưới lần áo, đến cùng lại hóa cơn ác mộng mùa xuân. Cầm bức tranh cuộn của câu chuyện khi xưa, bước ra khỏi nơi sân sâu đương độ thắm sắc, khóa nỗi lưu luyến hồng trần vào khoảng không quên lãng. Chỉ mong kiếp sau sẽ nhặt được bông hoa điền nàng đánh rơi trên cánh đồng. *Cập nhật mới nhất Cô thành bế đã được đổi tên thành Thanh bình nhạc 清平乐 Serenade of Peaceful Joy Drama Thanh bình lạc hay Cô thành bế 孤城闭 Held In the Lonely Castle là bộ phim cổ trang chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Milan Lady do Chính Ngọ Dương Quang phối hợp với Trung Hối sản xuất. Nhà sản xuất Hầu Hồng Lượng, đạo diễn Trương Khai Trụ đội ngũ của Chính Ngọ sản xuất các phim Hãy nhắm mắt khi anh đến, Nếu ốc sên có tình yêu, Minh Lan truyện…, biên kịch Chu Chu. Các diễn viên chính Vương Khải, Giang Sơ Ảnh, Nhậm Mẫn, Dương Lặc, Biên Trình, Diệp Tổ Tân, Dụ Ân Thái, Vương Sở Nhiên, Lưu Quân, Tôn Kiên. Cải biên từ tiểu thuyết cùng tên của Milan Lady, Cô thành bế lấy bối cảnh triều Bắc Tống, bắt đầu công chiếu từ 07/04/2020 trên đài Hồ Nam. Thông tin cơ bản Tên phim Cô thành bế 孤城闭 Held In the Lonely Castle Đạo diễn Trương Khai Trụ Biên kịch Chu Chu Nhà sản xuất Hầu Hồng Lượng Công ty sản xuất Chính Ngọ Dương Quang, Trung Hối Quay phim Hoành Điếm, Vô Tích Các diễn viên chính Vương Khải, Giang Sơ Ảnh, Nhậm Mẫn, Dương Lặc, Biên Trình, Diệp Tổ Tân, Dụ Ân Thái, Vương Sở Nhiên, Lưu Quân, Tôn Kiên. Thể loại Cổ trang Số tập 69 tập 45 phút một tập Lịch chiếu Phát sóng từ 07/04/2020 trên đài Hồ Nam đồng thời chiếu online trên Tencent QQ Video. Cốt truyện tóm tắt Hoàng đế Bắc Tống Triệu Trinh Vương Khải phát hiện ra mình không phải là con ruột của Thái hậu, mà là con của tỳ nữ bên người Thái hậu năm đó – Lý Lan Huệ. Cảm thấy hổ thẹn, Triệu Trinh gả người con gái mình yêu thương nhất là công chúa Huy Nhu Nhậm Mẫn cho Lý Vĩ để báo đáp Lý gia. Trong triều đình, hai bên tân chính đại thần và cựu thần đối chọi gay gắt, đấu đến phong vân biến sắc. Triệu Trinh trị quốc như cầm cân, phải cân nhắc các thế lực khắp nơi, dốc hết sức lực vì quốc sự. Huy Nhu lại có tình cảm sâu đậm với nội thị cùng mình lớn lên Hoài Cát Biên Trình, chán ghét Lý Vĩ chất phác tầm thường, xung đột với nhà chồng. Nàng không màng tất cả mà phá vỡ hết quy củ quốc gia, khắp nơi ào ào tiếng phê bình. Triệu Trinh giằng xé giữa con gái và quan niệm trị quốc đến khổ sở. Cuối cùng, công chúa cả đời cũng không thể gặp lại Hoài Cát. Các nhân vật chính Vương Khải vai Tống Nhân Tông Tống Nhân Tông Triệu Trinh, vị hoàng đế thứ tư đời Bắc Tống. Biết nghe lời can gián, không ưa xa xỉ, không phóng túng, chỉ duy nhất đối lập với các đại thần vì thương con gái – công chúa Huy Nhu. Giang Sơ Ảnh vai Tào Hoàng hậu Hoàng hậu thứ hai của Tống Nhân Tông. Hoàng hậu xuất thân tướng môn, tổ phụ Tào Bân là khai quốc công thần của Bắc Tống. Nàng tính tình hiền từ, nhân hậu, tiết kiệm, xử sự cẩn thận, thế nhưng dưới gối lại không có con cái. Nhậm Mẫn vai Triệu Huy Nhu Phúc Khang công chúa, ái nữ của hoàng đế. Huy Nhu là trưởng nữ của Tống Nhân Tông, từ nhỏ đã được phụ hoàng hết lòng yêu thương. Nàng thông minh, xinh đẹp, phân rõ thiện ác, rất hiếu thuận với phụ hoàng. Thái giám tổng quản Lương Hoài Cát là tri kỷ của nàng, cuối cùng bi kịch phát sinh, kết thúc vẫn là bi kịch. Dương Lặc vai Hàn Kỳ Tể tướng Bắc Tống, trung quân ái quốc, cần chính thương dân, hi sinh cả cuộc đời vì bá tính. Uy vọng cực cao. Biên Trình vai Lương Hoài Cát Nội thị của công chúa Huy Nhu. Lương Hoài Cát là hoạn quan, từ nhỏ đã hầu hạ ở bên cạnh công chúa. Tính tình bình thản thanh nhã, có tài thư họa, có khí độ văn nhân thoát tục siêu phàm. Diệp Tổ Tân vai Trương Mậu Tắc Thái giám tổng quản, vẫn luôn khiêm tốn không nổi bật, chính y đã cứu Lương Hoài Cát. Có lòng ngưỡng mộ với Tào Hoàng hậu. Số mệnh đã định, không cần quá buồn quá vui, quá khứ đã qua đều như mây khói, chưa từng làm điều gì vượt quá quy củ. Dụ Ân Thái vai Yến Thù Danh tướng triều Bắc Tống, từ nhỏ đã là thần đồng, tuy xuất thân phú quý, nhưng sống đơn giản không xa hoa. Vương Sở Nhiên vai Trương Quý phi Phi tần được sủng ái nhất của Tống Nhân Tông, dung mạo xuất chúng, sau khi qua đời được phong làm Ôn Thành Hoàng hậu. Lưu Quân vai Phạm Trọng Yêm Nhà tư tưởng, chính trị gia, văn học gia kiệt xuất triều Bắc Tống, chiến tích lớn lao, thành tựu không người bì kịp. Tôn Kiên vai Phú Bật Danh tướng triều Bắc Tống, thanh liêm cần chính, chuộng thiện ghét ác. Nguồn baike Bạn đã xem chưa? Cảm thấy phim thế nào? Comment cảm nghĩ cho mọi người cùng biết nhé! Xem thêm Top 10 phim cổ trang Trung Quốc đáng chờ mong nhất 2019 Tổng hợp phim ngôn tình, phim chuyển thể Đánh giá từ 4 lượt Bạn đang đọc truyện Cô Thành Bế của tác giả Milan Lady. Tuyết trên thềm, trăng trước đình, hãy còn chập chờn nơi đáy mộng. Yến tan tác, người bặt thinh, chẳng buồn ngoảnh trông xuân năm là một thiếu niên tài tuấn, qua lại giữa nhân sĩ danh thần, nhân sinh tưởng chừng như nước chảy róc rách, như xuân xa um tùm, chàng lại chẳng chạy thoát được vòng xoáy vận mệnh cuốn vào vực sâu. Lưu ly dễ vỡ *, cửa cấm nặng nề đóng lại, ngăn cách với trần còn có nàng, cùng thưởng nến bạc trăng thu, cùng vượt giá lạnh cung khuyết, thấm thoắt đã mười năm.“Ta thích nhìn công chúa rạng rỡ rộ cười, phục dịch nàng thôi cũng đủ khiến lòng ta sung sướng muôn phần. Ở nơi u tối lạnh lẽo này, nàng là nguồn sáng duy nhất của lòng ta, còn sáng hơn cả mảnh trăng thượng huyền treo trên kia.”Sống trong nhung lụa gấm hoa, được đế vương cưng chiều cũng chẳng cách nào mở được cánh cổng đóng chặt của tòa thành cô độc. Trên bước đường đời, dù yêu hay hận cũng đều không phải chỉ cần một lòng là đạt được.“Hoài Cát, chúng ta đều bị vây hãm trong đây rồi.” Câu nói đùa thuở thơ bé đã trở thành lời bức tường thành, chia lìa đôi ngả. Tiếng đồng hồ nước văng vẳng xa xôi chẳng thể phá vỡ được lời thề ước “Nếu người là bông sen, thần sẽ là gợn sóng vờn dưới hoa lá người, năm năm tháng tháng, theo gió đuổi mưa hướng bạn lòng.”Bóng hình trên gối đầu, dáng ảnh dưới lần áo, đến cùng lại hóa cơn ác mộng mùa xuân. Cầm bức tranh cuộn của câu chuyện khi xưa, bước ra khỏi nơi sân sâu đương độ thắm sắc, khóa nỗi lưu luyến hồng trần vào khoảng không quên lãng. Chỉ mong kiếp sau sẽ nhặt được bông hoa điền nàng đánh rơi trên cánh yêu thích thể loại ngôn tình, bạn không nên bỏ qua Một Bước Lên Tiên hoặc Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt

cô thành bế truyện