Chiếc Bật Lửa Và Váy Công Chúa Tập 1 Trần Phi Vũ "cưa đổ" Trương Tịnh Nghi chỉ trong 1 nốt nhạc. Gả Nhầm Thái Tử Phi Tập 1 Phim Cổ Trang Cưới Trước Yêu Sau Mới Nhất 2022. Trước khi bạn biết điều đó, Tony đã rời bỏ chúng tôi ba năm. Manweiyingxiongv. 1.3K Lượt Truyện Công Chúa Biến Thái, nàng là một tiểu công chúa của một vương quốc nhỏ nhưng rất giàu có và thịnh vượng, bao lâu nay luôn sống trong hạnh phúc. Cuối cùng vẫn là tâm tư phụ mẫu, chỉ muốn con mình được phát triển tốt nhất, được học hành tốt nhất, được Phèn chua được sử dụng khá phổ biến trong cuộc sống tuy nhiên nhiều người vẫn chưa biết được công thức hóa học cũng như công dụng của nó. Chúng tôi sẽ giúp bạn tìm hiểu tất tần tật thông tin về nguyên liệu này ngay bài viết dưới đây, cùng dõi theo nhé. MINH THÁI LỘC cung cấp toàn diện các Thành phần thực phẩm từ những Nhà cung cấp hàng đầu Thế giới, bao gồm các Nguyên liệu như Chất làm chua, Chất làm ngọt nhân tạo, Gôm, Chất nhũ hóa, Chất điều vị, Protein sữa, Bột sữa, Chất bảo quản, Phốt phát… Chúng tôi cũng cung cấp kiến thức chuyên môn, công thức Cô nàng Lọ lem này lại không hề nhờ vào sự giúp sức của bà Tiên nào cả để có thể biến điều ước trở thành hiện thực. Dù cho cuộc sống có khó khăn, thiếu thốn, vậy nhưng cô Lọ lem sẽ tự tìm ra lối đi riêng cho mình. Nàng Lọ lem sẽthay đổi ngoại hình, đi vào đôi dép thủy tinh và cũng theo đuổi trái tim của chàng hoàng tử. wwwqPd. Note Vẫn như mọi khi, ta up dần, các nàng đừng chém hiuhiu…Do tối hôm trước mải chơi lượn lờ về muộn vì lễ hội, buổi sáng khó khăn lắm Gia Vũ mới đánh thức được Minh Minh dậy để hồi cung. Nàng mở mắt ra, lại nhắm mắt vào, cuối cùng mặc kệ Gia Vũ đỡ nàng lau mặt chải đầu, mắt nàng lim dim gà gật hết bên này đến bên kia. Nhìn tiểu công chúa mệt mỏi, Gia Vũ xót xa trong lòng dỗ dành– Người chịu khó lên xe ngựa rồi ngủ tiếp xong cũng chẳng thấy công chúa ừ hứ gì, hóa ra lại ngủ mất tiêu rồi, chàng khẽ khàng nâng nàng dậy, bế ra xe ngựa, phụ mẫu ra tận cổng đưa tiễn, Tiểu Nghi thì gào thét– Muội nữa, muội cũng muốn vào cung, huhu, mẫu thân, còn muốn tiến cung cùng công âm thanh inh ỏi của con sói nhỏ, Minh Minh choàng tỉnh, nàng dụi mắt ngó đông tây, choài người ra khỏi vòng tay Gia Vũ, đứng xuống lễ nghi chào hỏi phụ mẫu chàng rồi trở về, mẫu thân chàng chép miệng– Đứa nhỏ này thật hiểu chuyện, Tiểu Vũ theo công chúa cũng không uổng. Chẳng bù cho con nhóc nhà ngươi – nàng dúi tay vào đầu Tiểu Nghi – suốt ngày lóc chóc không chịu lớn, học hành hẳn hoi đi, mẫu thân sẽ suy Nghi thấy không được mẹ ủng hộ, quay sang vạ vật với phụ thân– Phụ thân…– Ây ya, trời nắng quá, phu nhân nhanh vào kẻo ốm… – Phụ thân giả bộ không nghe tiếng nàng, cất bước đi thẳng, mắt lấm lét nháy mắt với Nghi phụng phiu dậm chân thình thịch, hờn dỗi đi vặt hết lông chim yến của được Minh Minh lên xe ngựa, đặt nàng xuống thảm, cẩn thận đắp chăn cho nàng, Gia Vũ lặng im ngắm nàng say ngủ, nhắn nhủ với người đánh xe ngựa đi chậm rãi và thật êm tránh đánh thức mặt tròn căng nét ngây thơ, má phúng phính, môi cong lên hờn dỗi, Gia Vũ thấy ngứa ngáy trong lòng, tay chàng vuốt qua trán, gạt tóc mai trên mặt chàng, mi công chúa thật dài, càng ngắm càng đắm chìm trong đấy. Không biết từ lúc nào chàng đã nằm cạnh bên nàng, cúi sát đến mức chạm được vào hơi thở của nàng, cái mũi nhỏ nhắn phả ra những hơi thở nóng cứ làm từng lỗ chân lông chàng trở nên nhạy cảm, những biểu cảm nho nhỏ của công chúa cũng làm chàng thèm Minh nũng nịu, chun mũi, Minh Minh chép miệng trong mơ không biết đang mơ ăn gì, Minh Minh nhíu mày, chàng vuốt thẳng lại mày, cuối cùng không kìm lòng được, chàng đặt môi mình lên cánh môi Minh Minh, lướt nhẹ qua thôi mà tim chàng cũng đập thình thịch. Không đủ, chỉ một lần đậu xuống sao đủ, cái môi kia cứ chép qua chép lại, chàng đặt tay lên má nàng, vuốt ve, da Minh Minh mềm mại còn vương nguyên những sợi lông tơ, chàng cảm giác đang chạm vào bong bóng, đẹp đẽ, nhưng cũng mong manh, liệu khi chạm vào, có tan vỡ? Tim chàng quặn thắt lại những sợ hãi mơ hồ, thích nàng là thật, muốn ở bên nàng là thật, nhưng hai người, liệu có thể sao? Càng nghĩ ngợi lại càng miên man, chàng thấy chàng thật kém cỏi, trong lòng chỉ nghĩ rằng, nếu cứ như thế này mãi, ở cạnh chăm lo bảo vệ nàng cả đời cũng được, nửa khác của trái tim thì lại dằn mặt đòi vùng lên, những suy nghĩ tối tăm trong đầu chàng nhảy ra, chỉ nhìn nàng hạnh phúc thôi sao? Không đứng lên tranh giành sao? Sẵn lòng nhìn nàng yên ấm hạnh phúc bên người khác sao? Muốn nàng hạnh phúc là thật, nhưng sẵn lòng buông bỏ nàng với nhìn nàng bên người khác thì không thể. Suy nghĩ vẩn vơ ấy cứ như hàng trăm hàng ngàn con dòi bọ cứ nhung nhúc trong lòng chàng chỉ trực chờ tiến hóa thành động vật có vòi như loài muỗi đáng ghét, đâm những chiếc vòi chứa đầy độc dược vào lòng chàng. Minh Minh, Gia Vũ phải làm sao bây giờ?Môi tiểu công chúa lại chúm chím, chàng cúi xuống gần hơn, lưỡi đưa ra liếm lên môi nàng, một lần, lại một lần, công chúa chu mỏ lên, tiếp chàng một lần lại một lần, cuối cùng nàng mở bừng mắt, mút nhẹ lên môi chàng, rồi đè chàng xuống, đưa lưỡi ra càn quét miệng chàng. Hờ hờ, nãy Tiểu Vũ chỉ làm cho có vẻ chuồn chuồn lướt nước thôi nhé, đây mới chân chính là đá lưỡi nè haha.Tiểu Vũ giật nảy mình, chàng cho rằng nàng đã ngủ say nên mới lén lút hôn trộm, ngờ đâu lại còn bị vật ra ăn sạch, công sức giữ gìn hơn 20 năm đổ sông đổ bể. Mạnh mẽ cường bạo môi chàng xong, Minh Minh ngồi phắt trên bụng chàng, liếm môi một vòng, rồi chùi mép, hếch mặt lên trời kiểu rất đại gia– Ta sẽ chịu trách nhiệm!!!Thanh niên nào đó mặt đỏ bừng, lí nha lí nhí không ra tiếng, bị công chúa lườm nguýt– Xùy, ngươi còn làm ra vẻ oan ức à?Nói xong lại cúi xuống, tiếp tục càn quét ngoạm môi chàng ngon lành, hóa ra, đưa lưỡi ra vào cũng có thể ngọt ngào như vậy, máu nóng dồn lên thẳng mặt Tiểu Vũ, chàng cảm thấy chỉ mới chạm công chúa thôi tiểu đệ đệ đã hùng dũng đòi phản công rồi, công chúa lại không biết điều tấn công chàng như sóng cuộn, chàng nào có kinh nghiệm gì, cũng chỉ biết đưa lưỡi ra, đẩy đưa với lưỡi nàng, mút môi nàng, cuối cùng sau khi tranh nhau hít thở không khí trong miệng nhau, cả hai cùng thở hổn hển. Minh Minh đầu tóc rũ rượi nàng thấy cả người mình nóng lên, rạo rực khó tả, tóc tai tán loạn, mắt nàng cười híp lại khiến Gia Vũ như muốn nổi điên, “Minh Minh, càng ngày nàng càng khiến chàng thất thủ”, Gia Vũ nhắm chặt mắt quyết định làm đà điểu, Minh Minh sau khi no nê thơm chàng thì nằm rạp xuống cười rung cả ngực. Nàng không biết là những cử chỉ của nàng đều khiến chàng đỏ mặt, những đụng chạm nho nhỏ của nàng đều khiến chàng bấn loạn không Vũ không dám đẩy Minh Minh ra, nàng lại càng quắp chặt, nàng cứ dán người vào cơ thể chàng, xiêm y dần tuột xuống. Nàng càng ngọ nguậy, Tiểu Vũ càng cảm thấy nàng đang đùa với lửa, cơ thể khô nóng khiến Minh Minh khó chịu, nàng cứ chà xát trên người chàng. Tiểu Vũ không cách nào chịu nổi, ngồi dậy, bế bổng nàng đặt lên trườn người lên tiến sát vào chàng, da thịt gần như dính vào áo chàng, Minh Minh đưa lưỡi, liếm một vòng quanh môi chàng, khẽ tách hai môi chàng ra, rồi cuồng loạn công thành chiếm đất. Hai tay nàng cũng không hề để yên, tuột xiêm y của Gia Vũ xuống, giằng mãi không được, nàng ngẩng phắt dậy, dứt khoát xé toạc luôn Aaaa, cường bạo, *bịt mắt*….. Ai đó chìm trong khói lửa mịt mùng, mặt nóng bừng tưởng rán được trứng, mặc kệ nàng rờ rẫm, thậm chí thấy khó khăn quá còn tung luôn cả áo giúp nàng. Tay nàng mơn man chạm lên xương quai xanh của chàng, Minh Minh cúi xuống liếm liếm những vòng thèm thuồng, bàn tay mò mẫm cấu véo nụ hoa của chàng, trong đầu nhìn nó như kẻ thù nghìn kiếp “Cấu cho chết đi, dám to hơn ta, ghét ghét ghét!!!”. Gia Vũ nào viết được những suy nghĩ ngổn ngang của nàng, chỉ cảm thấy ngón tay nàng chạm đến đâu lửa bùng phát đến đó, không khí trong phổi chàng cảm giác như không thể lưu thông được, chàng mạnh mẽ tách miệng cố gắng hô hấp, học tập công chúa đưa lưỡi càn quét cái miệng thơm tho của nàng. Bàn tay ai đó vươn ra dán chặt lấy nàng, hai cái bánh bao ngoe nguẩy trước mặt, Gia Vũ cảm thấy nó thật ngứa mắt, vậy là bế nàng vươn bổng lên cao để ngoạm cho dễ, Minh Minh rướn người lên đón lấy lưỡi chàng đẩy đưa nụ hoa của nàng, chàng cắn miếng nho nhỏ bên này không bõ, lại quay sang bên còn lại ngoạm lấy ngoạm để, Minh Minh cảm thấy đầu óc quay cuồng, nàng khẽ kêu những tiếng ám muội– Nữa đi…aaa…đúng rồi…chỗ đó…nữa…Chàng đưa đẩy lưỡi vân vê 2 nụ hoa của nàng, thỉnh thoảng nhíu mày mút sâu vào miệng, Minh Minh ưỡn ẹo thân rắn, tiểu đệ đệ của chàng mời gọi Minh Minh, do được bế nhấc lên cao hơn một chút nên không chạm vào nhưng mỗi lần chàng mút chặt nàng vào rồi lại đổi bên, Minh Minh trượt lên trượt xuống cậu nhóc anh dũng đó, nàng thấy những cảm xúc thật lạ tràn đến, cảm giác tiểu đệ đệ trong tiết khố của ai đó muốn phi nước kiệu về Minh giằng lấy tay chàng, đặt lên hạt đậu đang dựng đứng, bóng nhẫy, có xu hướng sưng lên, mặt Gia Vũ đỏ hơn, tiểu đệ đệ giật giật như muốn bùng cháy. Tiểu Vũ miết nhẹ lên hoa huyệt của nàng, dịch thủy chảy ra ướt đẫm, chàng vuốt ngược tay lên phía trên, Minh Minh kẹp chặt chân lại, thì thào vào tai chàng– Vũ Vũ, làm cho ta thích nóng dồn dập phả vào tai chàng, lông tơ Tiểu Vũ dựng đứng, thôi xong rồi cứ nghĩ tiểu đệ đệ đến đó là hết date, ai ngờ còn vươn cao hơn nữa, chàng luồn tay xuống đùi nàng, bế bổng hai chân nàng gác lên vai, mặt gục xuống dòng sông kỳ bí của ai đó, vừa đưa lưỡi xoay tròn lên hạt đậu vừa mút sạch những dịch thủy đang tràn ra. Minh Minh quay cuồng trong cảm xúc khác lạ, ghị chặt đầu chàng vào nơi nào đó, cả người cứ rướn lên rướn lên ở nơi nào đó, khi nàng chuẩn bị tuột xuống, Tiểu Vũ lại bế thốc nàng lên, răng lưỡi trượt những đường dài qua hạt đậu sưng đỏ, cảm giác như trời đất đảo điên. Không dừng lại ở đấy, Gia Vũ nâng 2 đùi nàng đặt vững chắc lên vai, hai tay ôm lấy bờ mông ngúng nguẩy của nàng nhấc lên nhấc xuống, đồng thời đảo lưỡi thành những vòng tròn trên hoa huyệt cũng như hạt đậu của nàng. Minh Minh thở dốc nặng nề hơn, miệng ê a những tiếng ám muội, Gia Vũ lại càng tăng tốc nâng mông nàng, Minh Minh gần như giãy giụa trong hàng ngàn hàng vạn đợt sóng thi nhau xô tới, nàng không cách nào dừng lại được, chỉ biết ôm chặt lấy đầu Gia Vũ, một lần lại một lần trôi nổi. Công Chúa Biến Thái Chương 1 CẬN VỆ MỚI uchainme 24/06/2016 Nàng là một tiểu công chúa của một vương quốc nhỏ nhưng giàu có, phụ thân mẫu hậu nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, các đại ca đại tẩu chỉ hận không thể đem hết những gì đẹp nhất hiếm có nhất trên đời dâng lên nàng chỉ để được nàng liếc mắt đến. Cuối cùng vẫn là tâm tư phụ mẫu, chỉ muốn con mình được phát triển tốt nhất, được học hành tốt nhất, được bảo vệ chăm sóc chu đáo nhất, một cuộc thi tài đã diễn ra. Trong số hàng nghìn hàng vạn người tham gia tuyển chọn, cuối cùng cũng chọn được một người đạt được những tiêu chuẩn phù hợp để ở cạnh công chúa văn võ song toàn, khí chất bình ổn, tính cách lạnh lùng hướng nội và nhất là người nọ tuổi còn trẻ nhưng đã xuất sắc đến vậy. Vậy là từ đó bên cạnh tiểu công chúa có một người kiêm đủ mọi thể loại trên đời từ vú nuôi, sư gia, cận vê tên là Gia Vũ. Tiểu công chúa cũng thật biết cách nhìn người, lúc 4 tuổi nhìn thấy cận vệ mới, quyết tâm dính chặt không rời, phụ vương mẫu hậu đau lòng nhưng dù sao cũng là con gái mình, đi đâu cho thoát, bèn xây cho nàng một viện lớn hoa tươi bốn mùa, kẻ hầu người hạ đầy đủ, thấy hoàn toàn yên tâm, quốc vương không tại vị nữa dứt khoát truyền ngôi cho con trưởng, dặn dò chăm sóc công chúa bé bỏng rồi cùng hoàng hậu vân du tứ hải không biết trời trăng gì Vũ tuổi còn nhỏ nhưng đã là một thiên tài võ học, về văn thư cầm kỳ thi họa, nếu xếp thứ 2 thì không ai dám đứng thứ nhất, tính tình trầm mặc kiệm lời, gia đình truyền thống theo chế độ mẫu hệ, đàn ông trong nhà nhất tề một thê, từ nhỏ đã thấm nhuần tư tưởng này, lại thêm mẫu thân suốt ngày rỉ tai chàng thì thầm “con mà k biết làm gì sau này làm sao ta có thể yên tâm gả con đi được, chó nó lấy thôi”=]]. Dù nhà chàng chỉ kinh doanh buôn bán nhưng dòng họ vẫn có người làm quan trong triều, chưa kể tấm gương sáng láng được gả đi của phụ thân, ông nội, cụ nội, cuối cùng để chứng tỏ bản thân k thể đi theo các em cún được, chàng đã quyết định vùng lên dưới sự cổ vũ của lão cha, vào cung ứng tuyển vị trí cận vệ cho công lại vị trí cận vệ này cũng thực kỳ lạ, không chỉ cầm kỳ thi họa, võ nghệ đầy mình và còn phải thi kỳ nghệ nấu nướng, giặt giũ, chăm sóc trẻ em, đến lúc nhận ra thì chàng đã đứng đầu bảng, được vinh danh dưới triều đình rồi. Trên tay hoàng hậu là một tiểu công chúa gương mặt bụ bẫm, ánh mắt lanh lợi ngó ngó nghiêng nghiêng nhìn chàng, Gia Vũ cảm thấy công chúa thực đáng yêu, cũng hơi choáng váng trước khung cảnh ồn ào của đám đông về kết quả thi tuyển, cuối cùng vẫn là hoàng thượng và hoàng mẫu mỉm cười, ra dấu mọi người im lặng, họ chúc mừng Gia Vũ, chàng nhanh chóng bình ổn lại bản thân, nghe lời dặn dò về trách nhiệm và nghĩa vụ của mình đối với công chúa, thấp giọng trả lời– Thần nguyện vì công chúa phụng hậu và hoàng thưởng tán thưởng phong thái của chàng, công chúa uốn éo trên tay mẫu hậu đòi xuống, hoàng hậu mỉm cười hiền từ nhẹ nhàng thả nàng xuống, nàng mau chóng chạy lại kế bên Gia Vũ, vươn đôi tay bụ bẫm kéo tay chàng– Bế … bế…Mọi người ồ lên cười, Gia Vũ xẹt qua niềm vui trong lòng, bế nàng lên ngắm nghía, tiểu công chúa thật xinh đẹp, được thừa hưởng toàn bộ từ hoàng hậu, lớn lên chắc chắn sẽ thành mỹ nhân không sai. Phụ mẫu thấy con mình thích cận vệ mới chọn, cảm thấy rất hài lòng, ban thưởng cho Gia Vũ rất nhiều, phong chàng làm cận vệ riêng của công chúa cũng như cho chàng rất nhiều bổng lộc quyền hạn. Gia Vũ đang mải ngắm công chúa, thực sự không nghĩ ra một vị trí cận vệ thôi lại được ân sủng nhiều như vậy, sau 1 thoáng hoang mang nhanh chóng ngẩng đầu– Đội ơn hoàng thượng và hoàng hậu nhìn nhau mỉm cười, yên tâm giao công chúa cho chàng, ánh mắt cả 2 xẹt ra tia giảo hoạt, thế là rảnh nợ để đi hưởng tuần trăng mật lần thứ 15 haha… Tất nhiên, chuyện này chỉ trong lòng 2 người họ biết. Gia Vũ cũng không biết, cuộc đời làm nô lệ bị ngược đãi tâm lý của mình đã bắt đầu. Muốn biết chuyện tiếp theo thế nào, xin mời xem hồi sau sẽ rõ =]]]] Bạn đang đọc truyện trên Note Chương mới up dần, các nàng hóng từ từ nhé '. Chương này thịt thà đủ cả, toàn sườn xào chua ngọt nhá, há há…P/s Hê nhô các nàng, bây giờ là 354 phút buổi sáng, và ta mới hoàn thành xong chương này cho các nàng, nhảy vào hôn hít ta ngay đi, haha…Quá giờ ngọ thiện ngày hôm sau, Minh Minh mới lồm ngồm bò dậy, phụ mẫu Gia Vũ thì vẫn nghĩ công chúa đi đường xa mệt nhọc nên thân thể chưa khỏe, để yên cho nàng ngủ, lúc Gia Vũ trở vào mang theo đồ ăn, nàng vì mùi thức ăn mà choàng tỉnh. Tiểu Vũ đặt hộp cơm ngàn ngăn trên bàn, mang chậu rửa mặt vào sửa sang mặt mũi cho công chúa, giúp nàng thay đổi xiêm y dễ cử động rồi mới đưa nàng đến bên bàn. Mũi Minh Minh hếch lên, nhìn từng tầng từng tầng hộp cơm được tháo rời ra đủ món xào, mặn, ngọt, điểm tâm… Gia Vũ xới một tô cơm nhỏ, múc một bát canh ngân nhĩ gà nóng hổi, bón cho nàng từng thìa, nàng trợn mắt thèm thuồng nhìn về đĩa sườn xào chua ngọt, từng miếng từng miếng lăn tròn trước mắt, nước dãi thòm thèm chỉ tay sang phía đó– Ta muốn ăn sườn!Gia Vũ nào có chịu– Nàng mới ngủ dậy, uống chút canh cho ấm bụng, dễ tiêu hóa Minh dằn dỗi– Không, thịt cơ….– Ngoan, uống hết bát canh này rồi mới được ăn chúa của ai đó mè nheo– Không muốn, ta muốn thịt cơ….Tiểu Vũ ngồi xuống, ẵm tiểu công chúa ngồi lên đùi mình, khẽ thổi phù phù từng thìa súp– Minh Minh ngoan há miệng đó theo phản xạ há miệng, ngậm lấy thìa súp nuốt cái ực, quay ra lườm Gia Vũ, chàng mặc kệ, tiếp tục bón, ai đó lại tiếp tục mè nheo– 1 thìa, nốt 1 thìa thôi…– Ngoan, há miệng khi thìa thứ 3 đưa đến miệng, Minh Minh ngúng nguẩy nhất định không chịu ăn nữa, thanh niên nào đó không nói hai lời, trực tiếp mớm bằng miệng cho nàng, không uống mới sợ. Ai đó bị làm cho tức chết, chuẩn bị giọt ngắn giọt dài, ai ngờ Tiểu Vũ đã nhanh hơn, gắp luôn miếng sườn bóng nhẫy nhét vào miệng nàng, nàng tức. Càng ở lâu càng phát hiện ra, thân thủ và kỹ năng đối phó của Gia Vũ càng ngày càng lớn, khiến nàng chưa kịp phát tiết đã phải chịu đựng. Không thể như thế được, ở đây nàng là boss cơ mà. Công chúa nhà ai đó chuẩn bị vùng lên, nào ngờ thanh niên nào đó đã lọc sẵn miếng sườn, đặt lên trên muỗng cơm, quay sang, mỉm cười nhấn nhá– Nào, Minh Minh ngoan, há miệng ra!Nàng đang dâng lên căm hờn, nhìn miếng sườn, nước miếng cái ực, bao nhiêu cục tức chui tọt hết xuống dạ dày. Hài, thế mới nói, không chỉ đàn ông, mà cả phụ nữ, chúng ta nên thu phục bằng dạ dày, dạ dày, dạ dày!!! Nhấn mạnh đó, nấu ăn ngon đi, ta theo tất, hahaa – Lảm nhảm tự kỷ của mừn, các bạn đừng ném đá!!!Đang vất vả cho Minh Minh ăn thì con sói nhỏ Tiểu Nghi bành bạch chạy vào, vừa thở hổn hển vừa nói– Công chúa, công chúa… có chuyện này… hay lắm…Minh Minh ngoái đầu lại nhìn, kéo ghế, từ tốn nuốt miếng thịt trong miệng xuống, bảo nàng– Bình tĩnh, có gì ngồi xuống từ từ bé vẫy cái đuôi sói vểnh ngược cả lên, mặc kệ ai đó lườm nguýt, ngồi xuống giơ móng vuốt ra cầm tay công chúa– Hôm nay có thiên đăng đó, tí chúng ta đi nha đi nha đi nha!!!Nàng nói một thôi một hồi không ngừng, mắt lấm lét nhìn sang Gia Vũ, chỉ sợ công chúa không đồng ý. Ai ngờ đâu, Gia Vũ gạt nàng ra, đưa miếng thịt sườn to vật vào miệng công chúa, không để nàng quấy nhiễu. Công chúa đón miếng thịt, quay sang nhìn chàng nịnh bợ– Ười a ũng uốn… Người ta cũng muốn…Miếng thịt to mắc nghẹn ở cổ mãi mới xuống được, nàng trợn mắt lườm Tiểu Vũ, hắn giả vờ không biết quay đi, nàng tức, giằng tay áo kéo hắn, bắt đầu chu mỏ lên– Người ta cũng muốn xem thiên đăng….!!!– Minh Minh ăn nốt miếng này, húp nốt chén canh này nhé.– Thiên đăng cơ!!Nàng quay đầu, nhất định không hòa hoãn ai ya, thanh niên nào đó chiều cho lắm vào, giờ thì không sửa được tính mè nheo của công chúa nhé, há há. Gia Vũ ngẩng mặt nhìn trời, hôm nay chẳng thấy con thạch sùng nào nằm vùng trên đó cả, chàng lai nghĩ đến số phận bi đát của mình, quyết tâm giả vờ mặt lạnh– Nàng ăn hết rồi nói chuyện, đang ăn không được bỏ ngang.– Không chịu đâu!!! Gia Vũ không cho ta đi, ta tự rồi nàng vùng vằng quay mặt đi, Tiểu Nghi ngồi cạnh cười thầm, ôi đại ca mặt lạnh của tôi lại phải nhún nhường nịnh bợ công chúa, hí hí, tí về kể cho phụ mẫu nghe mới được. Vẻ mặt con sói nhỏ nào đó hớn hở, ai ngờ bị Tiểu Vũ giận cá chém thớt, quay sang gườm gườm– Muội cứ cẩn thẩn cái miệng, nói linh tinh câu nào thì đừng hòng huynh tha muội đi xong quay sang đổi giọng ngay với công chúa– Minh Minh ngoan, ta định chiều tối đưa nàng đi xem lễ hội mà, nàng không ngoan thi thôi vậy, chúng ta ở nhà cũng xong chàng giả bộ dọn dẹp bát đũa, xếp các ngăn thức ăn lại, Minh Minh quay lại, ấm ức– Ta ăn, ta ăn, nhưng Tiểu Vũ phải đưa người ta đi chơi cơ!!!Nói rồi nàng giằng lấy bát súp, húp soạt một miếng, rồi ợ lên một cái rõ to, Tiểu Vũ cười thầm, dọn dẹp các thứ, chỉ để lại cốc nước cam để xíu cho nàng uống, để lại con sói nhỏ chơi với nàng rồi ra thấy Tiểu Vũ đi xa rồi, Tiểu Nghi mới rón rén sán lại gần nàng, mắt bắn ra toàn trái tim– Công chúa, công chúa có biết thiên đăng có những gì không?Minh Minh chưa tham gia lễ hội dân gian bao giờ, bé đến lớn chỉ ở trong cung với những yến tiệc linh đình, nàng nào biết không khí lễ hội như thế nào, vì vậy háo hức háo hức– Có những gì? Có đẹp không, có vui không?Tiểu Nghi kể với ánh mắt kỳ bí lẫn say mê– Đèn treo khắp nơi, rất nhiều sạp hàng, đồ ăn, câu đố, còn được thả đèn nữa, lung linh lắm tượng ra như thế, Minh Minh cảm thấy lần này về thăm nhà Gia Vũ thật không uổng công, sau này nhất định phải bắt hắn đưa nàng đi thăm thú thế giới bên ngoài mới được. Tiếp đến, Minh Minh nhỏ rãi ngồi nghe Tiểu Nghi kể những chuyện dân gian, nàng nghe đến say mê, mơ màng đến những thứ mới lạ mà trong cung chẳng tài nào biết trời chiếu những tia nắng cuối cùng vàng vọt trên khoảng sân trước viện, mọi nhà bắt đầu lên đèn, Gia Vũ hai tay hai quỷ nhỏ, lang thang đi khắp phố chợ trong kinh thành. Lễ hội này vào rằm tháng tám âm lịch, hằng năm chỉ tổ chức một lần nên vô cùng trọng đại, đèn lồng thắp thành từng dải dọc theo trục đường chính tới khu chợ sầm uất, thương nhân cũng như dân tình ở các vùng khác cũng kéo đến đông đúc để tham gia lễ hội vẫn còn sớm nên mọi người vẫn đang rôm rả ở các tửu lâu hoặc các quán trà nhỏ chờ tối hẳn, trên đường phố bày đủ loại hàng quán, bánh ngọt, thịt nướng, đồ ăn vặt. Mắt Minh Minh sáng lên, chỉ đông chỗ này, tây chỗ kia, kéo tay Tiểu Nghi với Gia Vũ chạy tới chạy lui. Chỗ nào nàng cũng sà vào, hóng hớt xem có gì, ngửi thấy mùi đồ ăn thì nhất quyết đứng lại không chịu đi, cuối cùng 2 con sói nhỏ mỗi tay một xiên hồ lô nướng, mắt hình tim mới chịu theo tay ai đó ngắm đầu tiên nhìn thấy những thứ này, Minh Minh cảm thấy rất hứng thú, đông người, các bé tầm tuổi Minh Minh và Tiểu Nghi cũng được phụ mẫu dắt đi chơi hoặc kéo nhau thành tốp 3 tốp 5 đứng tại các sạp hàng, nàng thấy có cả sạp nặn tò he, cũng lăn lê vào đòi kéo một hình con công bằng được, thấy bên này biểu diễn ảo thuật thì sà vào hóng hớt, thấy bên kia bày bán điểm tâm kỳ lạ mà chả bao giờ thấy trong cung điện cũng lao vào oánh chén. Tiểu Nghi như con thoi, cùng nàng bơi hết sạp này đến quán tối dần. Đường phố lại đông người thêm. Mọi người bắt đầu đổ xô ra đường. Người người đan xen chật như nêm, Tiểu Vũ sợ lạc mất 2 con sói nhỏ, khư khư vừa chen chỗ vừa ôm thật chặt các nàng tiến đến quảng trường lớn. Quảng trường là một khu đất rộng, thương nhân tập trung ở đây khá nhiều, nhưng mặt hàng chủ yếu không phải đồ ăn như trong chợ mà là đèn trời, đủ các loại kiểu dáng màu sắc độc đáo của các vùng miền tụ họp, thậm chí còn bán kèm cả bút lông để viết lên đèn. Đây cũng chính là nơi thả đèn trời hàng như các vùng khác chủ yếu có lễ hội hoa đăng hàng năm hoặc thủy đăng thả đèn trên sông, hồ, kinh thành của nàng có một lễ hội đặc sắc không nơi nào có là thả đèn trời để mong một mùa bội thu, cầu thi cử đỗ đạt, mong nguyện ước thành sự thực. Lễ hội này có từ rất lâu rồi, tương truyền là đèn trời có thể chạm đến những tầng trời cao, các vị thần linh sẽ đọc được những điều ước của dân chúng, giúp mọi người được như ý nguyện. Công chúa từ nhỏ lớn lên trong nhung lụa nhưng rất nhanh đã thích ứng với những con người dân dã xung quanh, nàng quấn quanh chủ quán này xem những bức vẽ trên đèn lồng hết sức xinh đẹp, chạy sang chỗ kia chỉ trỏ những đèn giấy đủ màu, đánh võng chỗ này giải câu đố, lúc sau lại sán chỗ kia xem cách làm ra, để làm được đèn trời có rất nhiều loại nguyên liệu, có nơi để nguyên liệu đơn giản là giấy dó, có nơi kết chắc hơn làm từ vải dù, vải bạt dù loại gì thì cũng được dán với những nan nhỏ bằng tre hoặc nứa xung quanh thành hình trụ tròn, thậm chí xa xỉ hơn thì bằng những thanh thép hoặc chì được uốn thành những vòng tròn, bên trên được dán kín, ở dưới có buộc một lon dài, bên trong có đựng đèn cầy, nến hoặc đèn dầu. Thế là hoàn thiện. Thực ra với tục thả đèn trời như này, thông thường mọi người sẽ dùng đèn trơn để viết nguyện ước, chỉ có những nhà giàu chơi ngông mới chọn đèn vẽ hoặc đèn màu để nổi Minh tự cảm thấy có lẽ mình cũng nên chơi trội một chút, cuối cùng chọn tới chọn lui, nàng lại chọn đèn trơn màu, kèm bút lông để viết nguyện vọng. Quay sang, thấy Tiểu Nghi chọn một cái đèn đỏ rực, còn Gia Vũ lại chọn y như mình. Tiểu Vũ cẩn thận dắt tay hai bảo bối ra giữa quảng trường lớn, cùng Minh Minh hí húi viết nguyện ước lên đèn, xong rồi châm lửa lên từng chiếc đèn cày, đợi cho hơi nóng thổi căng lồng đèn, cuối cùng giữ đáy lồng đèn, để nó nương theo gió, từ từ buông tay. Chàng bế Minh Minh lên, công chúa muốn tự tay thả đèn của mình, Tiểu Nghi cũng kéo kéo ở dưới, ra điều cũng muốn chiều chuộng như vậy. Khi họ thả đèn lồng lên, rất nhiều người quanh đó cũng đồng loạt thả đèn lên trời, mọi người thi nhau hò hét, cười đùa, Minh Minh cảm thán– Thật đẹp… Cứ như cả một dải ngân hà.– Công ch… à tiểu thư, nhìn kìa, đèn lồng đỏ của Tiểu Nghi thật là nổi Nghi thích thú reo lên, Cả ba dõi mắt nhìn theo dòng sông thiên đăng trôi lững lờ, khá đông người, 2 bảo bối đều thấp bé không nhìn thấy được, Gia Vũ cúi xuống, ôm Minh Minh đặt lên vai, vươn tay bế theo Tiểu Nghi, cả hai cười khanh khách, bám chặt chàng. Không còn phố xá nhộn nhịp, cung điện lộng lẫy, chỉ có lung linh ảo mộng của ánh sáng đèn trời tuyệt đẹp xung quanh. Cảnh tượng đó, cho đến rất nhiều năm sau này, cả 3 người cũng không thể nào đến sau này khi nhớ lại, Minh Minh hỏi chàng viết gì, chàng đỏ mặt không nói, cuối cùng bị hành tỏi chán chê mới thì thầm, ngày ấy khi đặt bút, chàng vẫn nghĩ những vọng tưởng của mình xa vời, nhưng ngón tay đã tự động viết chữ ” Minh”. Từ lúc nào chàng đã biết bản thân không thể nào kìm nén được tình cảm với nàng, từ lúc nào nàng đã trở thành một phần không thể thiếu? Tiểu công chúa cười phá lên, cuối cùng rúc vào người chàng sung sướng, thực ra lúc đặt bút, không ngờ lại cùng ý nghĩ như chàng Vĩnh cùng nguyện vi – Vũ. Chắc chàng chẳng bao giờ biết được, thôi để nàng hạnh phúc một mình được rồi, ai đó đau khổ mảnh thì kệ đi, thíchThiên đăng đèn trờiVĩnh nguyện cùng vi Nguyện không bao giờ rời xa…hà hà, chôm ở đâu đó không nhớ…Mạch cảm xúc của thiên đăng này bắt nguồn từ ảnh bìa, một mẩu nhỏ hoàn toàn trong sáng của Gia Vũ và Minh Minh, các nàng có thể cho tiểu nữ biết cái loại hình tượng trong sáng này có làm tim các nàng chảy nước không? Hay là thịt, thịt, thịt everywhere mới giảm cơn đói khát của các nàng? Chào các nàng ᴠà chàng, nếu có! CCBT cũng đã trải qua một chặng đường không ngắn không dài rồi 11 chương chính ᴠà 3 ngoại truуện, có được ѕự ủng hộ của các nàng như ngàу hôm naу, ta cảm thấу hạnh phúc hết ѕức, *cầm khăn chấm nước mắt* ▰˘◡˘▰.Từ một ᴠài chương truуện ᴠới ᴠài người ủng hộ, đi lên từ nhữngcomment đầu tiên của các nàng ᴠà đến giờ là gần 1k folloᴡerѕ, ta khôngbiết nói ѕao để tả được cảm хúc hơi bựa bựa của ta lúc nàу.●’`● Anуᴡaу, ta ѕẽ cố gắng tiếp tục chiến đấu ᴠà ѕản хuất tathật nhiều chương mới để các nàng còn nhảу ᴠào ăn ᴠã!!! Tiếp tục ủng hộta nhé!!! ツⓛ ⓞ ⓥ ⓔ ♡ ღ ☼★ Thi triển khinh công ᴠề đến phòng, Gia Vũ nhẹ nhàng đặt tiểu côngchúa lên nhuуễn tháp, nàng giãу giụa trong lòng hắn đòi tiến ra phía bàn trang điểm. Minh Minh nhìn lướt qua gương đồng, mắt láo liên ᴠới nhữngᴠật phẩm bàу trên bàn. Nàng được phụ mẫu cưng chiều, mang ᴠề rất nhiềunhững ѕản phẩm dưỡng da của khắp các châu lục. Mẫu thân nàng đến bâу giờ nhìn ᴠẫn như thiếu nữ, một phần nhờ chăm chỉ dưỡng nhan ᴠới những ѕảnphẩm hoàn toàn tự nhiên như thế. Vậу nên đừng hỏi tại ѕao nàng đã 13- 14 tuổi mà ᴠẫn có làn da em bé, cái má phúng phính, cái mũi hơi hếch lênbướng bỉnh nha!!!Vừa được ăn đậu hũ của ai đó хong, nàng mỉm cười đắc thắng, còn thanh niên nào đó mặt đỏ ửng, tai cũng đỏ ửng, chỉ biết cúi đầu, gục mặt mắtnhìn chân ( ̄▽ ̄). Nàng nhìn ngó хung quanh, cuối cùng nhìn đến cái đônᴠuông cao đang ngồi trước bàn trang điểm, lại cười gian ác nảу ra ýnghĩa kỳ quái. Nàng quaу ra dặn dò Tiểu Vũ tiến lại gần rồi đứng lênđôn, đặt mông lên bàn trang điểm, hề Vũ kỳ quái nhìn nàng, mặt hiện dấu chấm hỏi to đang хem Truуện công chúa biến thái Truуện chữ tổng hợp ᴡebѕite đọc truуên chữ online hàng đầu hiện naу. Tổng hợp các bộ truуện chữ tiên hiệp, huуền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình haу nhất được nhiều đọc giả bầu chọn Các bạn đang theo dõi bộ truуện Công Chúa Biến Thái được conᴠert ᴠà dịch mới nhất. Đâу là một trong những bộ truуện chữ thuộc thể loại {theloai-link}haу nhất hiện naу. Bộ truуện được ѕáng tác bởi bàn taу tài hoa của tác giả uchainme. Xem thêm Lịch Vcѕa 2018 - Lịch Thi Đấu Tuần 3 Vcѕ Mùa Xuân 2018 Bạn có thể đọc truуện Công Chúa Biến Thái Chương 12 Chăm ѕóc da * ̄∇ ̄* được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đâу. Các chap mới nhất của truуện Công Chúa Biến Thái ѕẽ lên tục được update trong thời gian ѕắp tới. Hãу theo dõi ᴡebѕite đọc truуện online ngaу để đừng bỏ lỡ những bộ truуện chữ haу nhé. Tại ѕao bạn lại nên chọn để theo dõi nhửng bộ truуện chữ mới nhất? luôn cập nhật những bộ truуện chữ haу ᴠà mới nhất dựa theo bảng хếp hạng truуện tại Trung lúc đọc truуện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấу khó chịu. Nhưng đừng lo ᴠì điều đó, ᴠì tại những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấу bực mình haу khó còn có một đội ngũ quản trị ᴠiên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truуện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truуện không bị giật haу load chậm. Còn chờ gì nữa hãу theo lưu ngaу địa chỉ ᴡebѕite của chúng tôi ᴠào bookmark của bạn ngaу để có thể theo dõi những bộ truуện chữ haу ᴠà mới nhất. Chúc các bạn có những phút giâу giải trí ᴠui ᴠẻ. Chuуên mục Tin Tức Định kỳ hàng năm, Gia Vũ sẽ có một vài thời điểm về thăm phụ mẫu. Mọi năm Minh Minh còn bé nên chàng để công chúa ở lại với các cung nữ và vội vã trở lại trong ngày, năm nay thì khác, Minh Minh đùng đùng đòi về thăm nhà chàng bằng được. Vậy là bảnh mắt sáng hôm sau, canh 2 nàng đã tỉnh như sáo, lục đục bò dậy tự mặc trang phục tử tế kín cổng cao tường nhất của nàng, khổ nỗi chẳng bao giờ tự mặc cả, nàng quấn mãi không biết thắt yếm, cũng chẳng biết thắt đai lưng, thành ra khi Băng Nhi và Thu Nhi tiến vào thì đã thấy nàng tự quấn bản thân thành một đống bùi nhùi trên giường, hớn hở khoe chiến tích– Băng Nhi, Thu Nhi nhìn nè, ta mặc có đúng không?Hai nàng tiến vào mặt đần thối, nước mắt lưng tròng trước tiến hoá vượt bậc của công chúa, từ sinh vật chỉ biết ăn ngủ chơi phá hoại, giờ đã bước lên level biết quấn, cả hai xúc động– Công chúa, cuối cùng người đã…– Biết rồi biết rồi, ta biết ta giỏi rồi, giờ phải làm thế nào?Thu Nhi nén giọng cười, nhanh nhẹn tung hết quần áo nàng lên mặc lại từ đầu, Băng Nhi thì tiến ra ngoài lấy chậu rửa mặt. Khi mọi việc xong xuôi cũng là lúc Gia Vũ tiến vào– Công chúa, xe ngựa đã chuẩn bị Minh nhảy phắt xuống giường, lon ton chạy ra phía trước con ngựa, con tuấn mã khinh khỉnh nhìn nàng, Tiểu Vũ bước đến, ôm nàng vào trong xe, xe ngựa này được đặc chế riêng cho công chúa, khoang trong rất to, trải được một tấm thảm lông cừu để nàng nghỉ ngơi, ngoài ra còn có một tấm lụa trong ngăn cách với khoang ngoài, với bàn trà nho nhỏ, các loại điểm tâm và trà mà nàng thích. Thu Nhi cùng Băng Nhi lần này ở lại trông phủ, do vậy mọi việc đều do Gia Vũ một tay dàn xếp. Hắn bế nàng lên, ôm nàng nhẹ nhàng đặt vào khoang nhỏ, tên phu xe trẻ măng thấy cả 2 đã yên vị, nhẹ nhàng đánh ngựa rời là lần đầu tiên được về thăm nhà Gia Vũ, Minh Minh rất hào hứng, trên đường líu lo luôn miệng, tuy nhiên do thức dậy sớm quá, nàng nói được một lúc bắt đầu có triệu chứng gà gật, vậy là thoáng cái đã im lìm chìm vào giấc ngủ, cái môi xinh chu lên, có vẻ trong mơ vẫn đang mải mê nói, Gia Vũ nhìn nàng, vừa cười vừa lắc đầu “Công chúa, khi nào người mới hết hành hạ ta đây?”. Chàng nhẹ nhàng ôm nàng lên, đặt nhẹ đầu nàng lên gối lụa, đắp lên mình nàng tấm chăn mỏng rồi ngẩn ngơ nhìn nàng. 14 năm, vậy là đã 12 năm chàng theo công chúa, thời gian đủ dài để nàng bám dính lấy chàng không rời. Không biết đã bao lâu rồi chàng không còn cảm giác nhớ nhà như lúc mới vào cung nữa, công chúa chiếm hết thời gian của chàng, đem chàng đến một cuộc sống khác hẳn, theo đúng kế hoạch gả chàng đi của mẫu thân, năm vừa rồi bận rộn chàng cũng không về thăm nhà được, không biết mẫu hậu với phụ thân có khỏe không, muội muội có lớn không… Trang viên nhà chàng nằm ở ngoại thành, đất đai màu mỡ rộng lớn, nhà chàng lại đầy đủ các cửa hiệu trong kinh thành buôn bán, nói chung nếu không tiến cung thì chàng cũng là công tử nổi tiếng của kinh thành, vậy mà run rủi thế nào, chàng lại bị phụ mẫu lập mưu bán vào cung mưu cầu danh lợi. Hài, âu cũng là số trời…Đường phố khá đông đúc nhưng được cái giao thông thuận lợi nên khoảng một canh giờ đã về đến nhà chàng, công chúa vẫn đang ngủ tít, chàng không nỡ gọi nàng dậy, vậy là Gia Vũ bế nàng lên, bước xuống xe ngựa. Trước cửa, phụ mẫu cùng tổ ngoại, các tỉ muội đã chờ sẵn, chàng cúi đầu– Con đã muội ríu rít ào vào lòng chàng– Huynh!Chàng né, thì thầm– lúc khác, huynh đang ôm công chúa!Mẫu thân bước đến, lấy khăn chấm nước mắt– Cuối cùng cũng chịu về, xem cha con kìa, ông ấy đợi con bạc cả đầu!Lão gia vỗ vai chàng– Về là tốt rồi, vào nhà đã, đứng cả ở ngoài làm gì! Đưa công chúa vào nghỉ ngơi vâng dạ, ôm công chúa bước nhanh về phòng dành cho khách mà gia đình đã chuẩn bị sẵn, cẩn thận đắp chăn cho nàng, rồi mới bước ra ngoài, muội muội lấp ló thập thò ngoài cửa – Đại ca…!Gia Vũ bẹo má Tiểu Nghi– Nhóc con, một năm không gặp đã lớn bằng này rồi, nhớ huynh không?Tiểu Nghi 11 tuổi, là muội muội ruột của chàng, nhìn ngoài thì phụ thân nàng oai như hùm hổ, nhưng thực chất ở nhà mẫu thân là chủ sự mọi việc, do vậy cha Tiểu Vũ đâu dám lăng nhăng cưới thê thiếp, chiếu theo tính cách của mẫu thân chàng thì nếu lão gia có dám léng phéng ở đâu mà mẹ chàng biết được, thì cứ biết điều mà giao nộp hung khí, chặt chém thành trăm nghìn mảnh, có lần chỉ liếc mắt đưa tình với Ất Giáp qua đường mà về nhà còn bị đánh bầm giập, một tháng không dám ló mặt ra ngoài giao thương. Đã vậy tổ mẫu, muội muội, các dì đều ầm ĩ tung hô bên ngoài– Đại tỉ, đánh đi, chém đi!!!– Tỉ tỉ, đánh mạnh nữa lên, quốc có quốc pháp, gia có gia pháp.– Con đánh chết nó cho ta, tội họa đâu ta chịu!Gia Vũ cùng Tiểu Nghi một bên đứng xem kịch vui, nhón tí thức ăn, vỗ tay khen ngợi. Ai đó bị đánh thì co quắp ôm báu vật, quỳ xuống ôm chân mẹ chàng– Ta sai rồi, sau này sẽ không thế nữa! Nàng đừng đánh nữa! Huhu– Chàng mà cũng biết sai cơ à, người đâu, lột đồ hắn ra, treo lên xà ngang trong phòng cho là sau khi ăn đủ đạp, phụ thân chàng bị lột sạch còn mỗi tiết khố, treo ngược ngoe nguẩy lên xà nhà, thấy hết trò vui, mọi người ai nấy về phòng, 3 ngày sau mới thấy cha chàng được thả xuống, nằm phủ phục luôn tại chỗ không đứng dậy được. Từ đó, đừng hỏi tại sao cha lại nghe lời mẹ đến vậy, Gia Vũ cũng bị tiêm nhiễm tư tưởng mẫu hệ, quyết tâm kế thừa tổ nghiệp, tìm kiếm ứng cử viên con dâu tương lai cho mẫu thân. Ai ngờ người tính không bằng trời tính, chả phải tìm đâu xa chàng lại lọt bẫy cáo già Minh hỏi gia đình một lúc thì có thị nữ vào bẩm báo công chúa đã tỉnh đang tìm chàng, Gia Vũ bật dậy đến bên giường, nhóc con của chàng đã tỉnh, tay nhỏ đang dụi mắt, chàng lấy khăn lau mặt cho nàng, cùng lúc Tiểu Nghi bước vào hớn hở, do 2 người cùng tầm tuổi, Gia Vũ cũng giới thiệu để công chúa có bạn chơi cùng– Công chúa, đây là Tiểu Nghi, muội muội của ngẩng lên, đôi mắt còn mờ mịt vì mới tỉnh ngủ, thấy nụ cười tươi rói của Nghi Nghi, nhoẻn miệng cười– Tiểu Nghi, vào đây với ta, vậy là mặc kệ Gia Vũ ngồi đó, hai nàng bắt đầu kể đủ thứ chuyện trên trời dưới giờ cơm, cả hai nắm tay nhau ra đại sảnh, cả nhà Gia Vũ đang ngồi đó tiếp đón, chỗ nàng ngồi là vị trí chủ xị, nàng cũng được giáo dục tốt, rất biết điều thưa gửi phụ lão trong nhà, ai nấy đều hài lòng, Tiểu Nghi thì tíu tít bên cạnh nhìn Gia Vũ chăm sóc cho nàng, mọi khi là cơm phải đưa tận miệng nàng mới chịu ăn, trước mặt người ngoài, Minh Minh ngoan ngoãn tự ăn từng miếng nhẹ nhàng, bắt Gia Vũ ngồi xuống ăn bữa cơm đoàn viên với gia đình, thật là cảm động hết xuôi ai về phòng người nấy, mọi người đều mặc định Minh Minh đi đường xa mệt mỏi nên giục nàng về nghỉ ngơi, ai ngờ đâu ai đó đã ngủ cong mông cả đoạn đường dài, lúc đó bận rộn nắm tay Tiểu Nghi nhảy chân sáo về phòng tắm uyên nữ mang đến một cái bồn tắm to đùng đủ sức cho hai nàng vùng vẫy, thử nước ấm, trải hoa tươi cũng như nhỏ vài giọt tinh dầu vào bồn, Minh Minh cùng Tiểu Nghi tung hết thảy xiêm y, nhảy vào bồn đùa nghịch. Thanh niên Gia Vũ bị bỏ rơi, chỉ biết đứng bần thần sau bình phong, ngước cũng không được, tiến vào cũng chẳng xong, chỉ biết mặt nghệt bị cho ra rìa bởi chính tiểu muội nhà nghịch chán chê rồi, Tiểu Nghi đăm chiêu hỏi– Công chúa, tại sao của tỷ lại nhô lên như vậy, của muội lại phẳng lỳ.– Tỷ cũng không biết nữa. – Nàng thật thà đáp. – Nhưng của Thu Nhi với Băng Nhi to lắm, như quả bưởi luôn. – Nàng vừa nói vừa vung tay lên áng chừng. – Oa… – Tiểu Nghi ôm hai tay vào mặt – Nếu thế thì nặng lắm nhỉ, không biết có bị tức ngực không nhỉ?– Tỷ cũng không biết nữa, của mẫu hậu cũng toooo, nhưng phụ hoàng thích lắm.– Phụ thân của muội cũng vậy, suốt ngày chỉ thích nhìn chằm chằm vào chỗ đó của mẫu thân thôi.– Nam nhân ai cũng thích ngực to à? – Minh Minh bĩu môi nghĩ thầm ” Không biết Gia Vũ thích thế nào nhỉ?”Thanh niên nào đó hóng hớt bên ngoài, độ dày của da mặt đã được trát thêm vài tầng tường thành, ngẩng đầu lên nhìn trần nhà soi kiến, nghĩ ngợi miên man về hai cái bánh bao trước ngực Minh Minh, aiiii, chạm vào nó thật mềm mại, mà lại nằm gọn trong tay chàng, nhìn thấy nó là muốn cắn cắn nhay nhay, muốn được xoa bóp nó mãi thôi… Tiểu Vũ lắc đầu mấy cái, lấy tay gạt đi những ý nghĩ đen tối bay đầy trên đầu…Tiếng Tiểu Nghi vang lên thỏ thẻ– Tỷ à, muội có thể chạm vào nó không?Công chúa đã quen với việc có người khác hầu hạ tắm rửa, mọi khi cũng là Gia Vũ kỳ cọ nên cũng chẳng để tâm lắm, mỉm cười gật đầu, ai đó ở bên ngoài bứt rứt, muốn đạp đổ bình phong bay vào nhấc nàng tránh xa con sói nhỏ kia, ai cũng không được, chỉ mình chàng được chạm vào khi Tiểu Vũ bồn chồn ở bên ngoài, trong bồn tắm Tiểu Nghi đã run run chạm một ngón tay vào hạt đậu của công chúa rồi rụt lại, nàng chạm thêm cái nữa rồi rụt lại, công chúa cười khúc khích, lần thứ ba bạo dạn hơn, nàng đưa cả bàn tay úp lên khuôn ngực của công chúa, bóp nhẹ, vân vê, “Mềm mềm thật thích” – Tiểu Nghi nghĩ ngồi đối diện thì rất vướng tay, ánh mắt công chúa lả lướt lim dim, nàng xoay lưng công chúa về phía mình, vươn móng vuốt ra đằng trước, ôm lấy cả 2 cái bánh bao nho nhỏ của Minh Minh.– Aa..Công chúa khẽ ngân lên, Tiểu Nghi thấy lạ lùng trong lòng, khuôn mặt đỏ ửng phấn khích, tiếp tục xoa bóp 2 vật tròn nhỏ trước ngực Minh Minh– Aaa, đừng bóp mạnh như vậy…Mặt Minh Minh phiếm hồng, cảm giác Gia Vũ đứng ngoài khiến nàng thật cao hứng, chàng có nghe được những âm thanh ám muội này không? Nàng tự hỏi lòng mình. Tiểu Nghi tiếp tục nhào nặn từ phía sau, khẽ áp sát vào người nàng, cọ cọ hát đậu vào phía lưng nàng, nàng bắt đầu thấy nóng bừng trong người, tay vươn ra phía sau, chạm vào hoa huyệt của Tiểu Nghi, nàng ấy ướt sũng, khẽ ngân lên những tiếng mơ hồ– Aaa…Thanh niên Gia Vũ nào đấy chuẩn bị không chịu nổi, ngón tay bẻ răng rắc. Minh Minh cười hăng hắc đứng dậy, nàng bước ra khỏi bồn, vẫy Tiểu Nghi đi theo tiến về nhuyễn tháp, nàng k nằm xuống, mà ngồi trên thảm lông cáo, dang rộng chân ra ở đó, Tiểu Nghi ngồi quỳ xuống đó, nhìn chằm chằm vào hoa huyệt đỏ hồng, vương vãi những sợi tơ mảnh ở đó. Nàng cảm thấy bản thân thật lạ, hạ thân cũng có chất nhờn chảy ra mà nàng chưa từng gặp phải, nhưng nhìn thấy nơi đó của Minh Minh, Tiểu Nghi đưa lưỡi liếm quanh miệng thèm Minh ngồi đó, không nói gì, ánh mắt lả lướt nhìn nàng như mời gọi, Tiểu Nghi vồ đến, đưa lưỡi chạm vào nụ hoa, nàng vạch sâu khe suối ra, muốn liếm sạch những giọt sương vương vãi trên mình công chúa…– Aaa… aaa sâu nữa… đúng rồi, chỗ đó…Giọng công chúa vang lên ngân nga như đập từng hồi từng hồi vào tâm trí Gia Vũ, hắn xông vào, lấy khăn sạch trùm lấy người nàng, phi thân về phòng ngủ…Note Gia Vũ ghen đó haha…, muốn biết hồi sau thế nào, nịnh mình đi thì mình mới có hứng viết, hehee

công chúa biến thái