Dù cho có dùng thuốc ức chế hoặc bất kỳ biện pháp nào cũng rất khó có thể ngăn được cơn động dục xảy ra từ hai phía, nói cách khác, nếu không mau chóng hình thành liên kết, thì cứ hễ hai người ở gần nhau, do lượng pheromone thu hút nhau quá mạnh sẽ lập tức khiến cả hai rơi vào thời kỳ phát tình và không thể kìm chế ham muốn đối với nhau.
V9uG. Trần Phong Nam Alpha – Tổng tài Trần S, Gốc người Hongkong– Mùi men rượu- 32 tuổi. Gia Vũ Nam Omega – Gốc người Việt - Mùi trầm hương – 26 tuổi. Thế giới sau hàng trăm năm phân chia, đại dương xâm chiếm, tạo thành những dải đất liền hạn hẹp nối liền với nhau, gọi tên thành từng đảo rộng lớn, nằm dưới sự cai trị của hàng loạt các gia tộc. Nơi này, con người cũng chia ra làm ba loại Alpha, Beta và Omega. Để đảm bảo quyền lợi cho các Omega được sinh sống và phát triển bình đẳng, tránh khỏi các cuộc tấn và lạm dụng tình đến tuổi phân hóa, ngay sau khi có kết quả kiểm tra, giới tính đều được giấu kín, ngoại trừ chính bản thân và cha mẹ của những Omega này biết,trên tất cả các hồ sơ phần giới tính đều không thể hiện, đối với Alpha và Beta cũng tương tự. Tuy nhiên, với vóc dáng cao lớn hơn hẳn, sự nhanh nhẹn quyết đoán và bá đạo, khí tức nổi trội của Alpha thật quá dễ dàng để nhận ra. Omega thường chỉ có thể giấu mình vào thân phận Beta. Để tránh tình trạng phát tình xảy ra không kiểm soát khi Omega đột nhiên gặp phải Alpha có độ tương thích cao, sau khi được xác định là Omega, nơi tuyến thể sẽ được rút ra một phần nhỏ đưa tới viện dược nghiên cứu tỉ mỉ, sau đó một ống dạng mềm, nhỏ, chứa thuốc ức chế phù hợp chuẩn xác tới 90% so với phermone của Omega đó sẽ được cấy trực tiếp trên cơ thể, những điều này là bí mật hoàn toàn.
Một cái tát,Tưởng như vô lý, nhưng nếu nó được dệt lên từ khoảnh khắc yêu thương sôi trào và nỗi sợ hãi vô bờ nếu mất đi, thì lại chẳng có gì đáng để ngạc đôi tay cứng rắn của Alpha kia,Không chỉ đơn thuần là một Omega nhỏ bé,Mà nó còn là sự gắn kết giữa mùi phermone trộn lẫn, giữa định mệnh trong muôn vàn con người tìm đến Phong cũng chính là lần đầu tiên trong đời thấu hiểu được thế nào là sợ hãi đến run rẩy,Giây phút những kẻ cảnh vệ báo lại rằng đôi bước chân của Gia Vũ đã muốn chôn đi bởi từng cơn sóng biển lạnh lẽo thấu xương. Đó cũng là lúc Phermone kia muốn tan ra thành bọt VũTa không thể mất em, không thể mất loạn đuổi theo hướng trực thăng chỉ điểm, mỗi một bước chạy của ta đều đem theo một nhát dao găm tới trong tim người nhỏ bé, nước biển thắt tới eo người, cũng chính là thắt tới từng nhịp thở của mạnh nhất Tây Đảo thì thế nào?.Ta đứng trước em, chỉ là ta mà tên ta,Trần -Phòng Trần Phong,Ga nệm đều đã được thay mới, lò sưởi thổi ra những hơi ấm nhẹ nhàng,Vùi trong lồng ngực người, đôi mắt mệt mỏi đã có chút sưng miễn cưỡng bị mùi men rượu ép cho say thể mới đau đớn ngất đi rồi tỉnh, lại dìm mình trong nước biển giữa đêm đông, cho dù là một Omega khỏe mạnh cũng khó có thể trụ nổi, chưa nói đến cặp song sinh kia vẫn làm nũng trong bụng không Vũ phát sốt,Nóng hay lạnh dội đến từng cơn, nhiệt độ vô cùng bất ổn,Trần Phong gạt hết đám bác sĩ phiền nhiễu ra khỏi phòng,Chính tay mình cởi bỏ quần áo của cả hai, cứ như thế, da thịt cọ sát da thịt trần trụi, siết người trong tay, bọc hương trầm kia trong mùi thơm dìu dịu, trấn an, vỗ -Lý Phiên vẫn còn chưa được thả, nằm chèo queo ngoài phòng khách chậc chậc miệng,Trần tổng ư?!Cũng có cái ngày này! Vì một Omega mà tự mình biến thành cái điều hòa với máy phát hương đời!.Ỷ,Lý Phiên đưa tay lên gãi gãi như mình bị sốt, tên Lá non kia liệu có cởi sạch rồi ôm mình ấp như vậy không nhỉ?Hừm. Nhất định là có!. Nhất định còn ngọt ngào hơn tên Trần Phong đáng chém đó nhiều!- -Gần trưa hôm kỳ diệu của liên kết, của máu mủ ruột thịt, có lẽ chính là như vậy đi?Gia Vũ cắt khỏi cơn sốt, trên khuôn mặt đã có chút thoải mái, hơi thở đã không còn nóng rực như trước, khuôn bụng yên tĩnh ngủ Phong suốt 32 năm sống trên đời, lần đầu tiên trực tiếp gọi người của phòng bếp tới căn dặn, khiến cho vẻ mặt của người phụ trách cũng căng như dây đàn, tai chỉ thiếu chút là vểnh lên để nghe cho Nấu cái gì đó thật bổ Còn phải thêm vài món nhuyễn mềm, nóng ấm vừa phải,- Còn nữa, mới bị động thai, nên ăn cái gì là tốt nhất thì nấu mang hết lên!- Lại mới ngất xong, rất mệt...có lên chưng ít sâm hay gì đó không?- Hoặc là thanh đạm một chút, nấu súp rau?- Hay là ăn đậu hầm?- Vây cá mập?- Thêm chút yến đi?Lý Phiên đang chườm lại vết sưng tấy bên tay cho Gia Vũ, nghe mà tức cả tai- Trời ạ! Đủ rồi đấy!- Anh định nấu cho cậu ta ăn một năm hay sao?- Hay là định nuôi heo?Trần Phong nhẩm sơ cũng đã hơn một trăm món, liền ra hiệu cho người phụ trách đang toát mồ hôi hột rời đi,Lại cẩn thận tiến tới đặt nhẹ tay sờ lên trán Gia Vũ, bớt nóng Vũ nhíu mày, đôi mắt bởi vì khóc quá nhiều mà sưng thẫm, nhức mỏi hé Phong và cả Lý Phiên đều cất giọng- Gia Vũ! Cậu tỉnh rồi?- Gia Vũ! Em tỉnh rồi?!Hai giọng nói gần như phát bật ra cùng một lúc từ hai kẻ đang túc trực bên nhưng Gia Vũ lại đón siết lấy tay của Trần Phong, như một phản xạ liên .....Mùi rượu thơm nồng vẫn đang lan tỏa, Phermone bật ra trấn an ve vuốt sống lưng người, đặc quánh cả gian phòng,Trần Phong cúi đầu xuống hôn lên tay Gia Vũ, trong lòng xót như bị ai cào Ta ở đây rồi,- Không sao Phiên vừa soạn lại ít thuốc, vừa bĩu chồng cái quên bạn bè ngay được!Đúng là vô lương tâm,Gia Vũ đương nhiên không thể không nhìn thấy cái vẻ mặt kia của Lý Phiên, quay sang- Lý Phiên, làm phiền cậu Phiên còn định đưa tay lên sờ má Gia Vũ, lại bị cái lừ mắt của Trần Phong khiến cho rụt tay lại, vỗ đại hai ba cái lên tay, trấn an- Không sao đâu, cứ nghỉ ngơi trước đi Vũ muốn chống tay ngồi dậy- Cậu đưa tôi về nhà Phong lại lừ cái nữa, Lý Phiên miệng chuẩn bị há ra cũng nguệch cả sang một bên- À... ừ, cái này, thực ra... cậu biết đấy, Omega sau khi liên kết rồi, rất cần Alpha ở bên, với lại, sức khỏe của cậu chưa được tốt Không sao, chỉ là mất sức một chút, về nhà nghỉ ngơi liền Phong cảm giác như không thật!Rõ ràng vừa nãy khi tỉnh còn lập tức cầm tay mình kia mà?Sao tự dưng lại đòi về rồi?Mặt chau lại vô cùng khó coi- Đêm qua chính ta đã ủ ấm cho em cả một đêm, đến tận sáng nay, em xem, phòng còn đầy hương rượu rất thơm!- Ta thành cái máy tỏa hương là vì ai chứ?- Gia Vũ, em quên hết rồi sao?Gia vũ quay sang- Còn nhớ, Tát một cái rất ???!!!!Trần Phong giật thót người,Lý Phiên sửng sốt- Hắn ta tát cậu?Gia Vũ gật đầu. Lý Phiên liếc xéo Trần Phong một cái, làm bộ muốn đỡ người rời khỏi- Đi!. Tôi đưa cậu về. Không thèm ở lại với tên Alpha máu lạnh này nữa!Trần Phong vội vàng kéo Lý Phiên tống cổ ra khỏi phòng, truyền lệnh- Đưa bác sĩ Lý về nhà!- Mau!Hai tên vệ sĩ lập tức tiến lại gần, hai tay xốc hai bên nách Lý Phiên nhanh chóng rời Phiên lại một lần nữa giận tím mặt!- Này hai anh! Tôi cũng có chân đấy!Thế nào mà đi cũng là bị tóm đi, về cũng là bị tóm về?!Nhưng nói giận thì không phải giận, lại thấy buồn cười thì đúng bạn bè bao nhiêu năm, trong lòng kẻ kia nghĩ cái gì, chín phần đều có thể từ một cái nhướng mày mà đoán Vũ nếu thực lòng muốn về, sẽ chẳng bao giờ lên tiếng, còn nói ra khỏi miệng thế kia, chẳng qua chỉ là diễn chút trò, xét cho tới cùng, bản chất cao cao lãnh lãnh ấy, vẫn là xấu hổ phủ nhận muốn ở bên Trần Phong kia thiếu điều nhỏ Alpha có bao nhiêu Omega mà chẳng được?Thế nhưng, Omega cả đời lại chỉ dành cho một kẻ mà Phiên cười nhẹ trên lá non,Ta cũng đợi em trưởng ta -Phòng Trần Phiên vừa bị lôi đi,Xác định rõ trong phòng thực không còn ai có thể thấy bộ dáng thê thảm của mình lúc này,Trần Phong vội vàng tiến tới bên giường, đón lấy tay Gia Vũ, đặt lên má- Gia Vũ, ta sai Sai thật Lúc ấy quả thực sợ quá hóa giận, vừa sợ vừa giận!- Ta cũng không hiểu chính mình vì sao lại làm thế nữa?- Gia Vũ, tha lỗi cho ta, được không?- Hay là đánh lại ta,- Đừng dọa ta bỏ đi nữa, hôm qua thiếu chút là tưởng mình phát điên lên rồi!- Gia Vũ...- Ta yêu em, thích em, thương " chúng" Vì " chúng", bỏ qua cho ta một lần có được không?Gia Vũ rút tay,Trần Phong lập tức nắm chặt, cọ cọ lên môi Gia Vũ, ta hứa với em. Sau này sẽ không!- Tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai!- -Hôm ấy,Trong phòng có một cảnh thế nào đó được xưng là Alpha vĩ đại nhất của Tây Đảo, người thừa kế duy nhất của Trần S, bá đạo lãnh khốc một phương,Hạ tay là dồn người ta vào đường cùng ngõ tận, giơ tay lại là tám vạn người cúi đầu,Bị phạt vén quần quỳ đầu gối trần dưới sàn nhà lạnh lâu lại lén nhìn lên phía giường, người xoay lưng đang cười Gia Vũ ta sai rồi...- Có thể phạt phương thức khác không?- Thế này... thật quá mất mặt đi?- Nói thế nào ta cũng đường đường là Trần tổng?Gia Vũ áng chừng đã hơn một tiếng trôi qua như thế, sờ nhẹ xuống khuôn bụng đang ưỡn mình vì đói kia, mở một con đường lui- Ta muốn ăn chút cháo Là chính người...dùng miệng đút cho taTrần Phong nghe được câu này, vội vã đứng bật dậy, nhào lên giường, hôn tới- Được!- Đút cả một nồi cũng được!Từ đó, theo lời của Lý Phiên, là những tháng ngày sống vô cùng không biết xấu hổ của hai kẻ bọn họ.===========//============Hoàn chính tác giảĐây là truyện thứ 11, cũng chính là kỷ niệm đúng 11 tháng khi mình bắt tay vào viết những chữ đầu tiên trên con đường dài chinh phục đam nhiên là hoàn toàn PHI lợi nhuận. Tức là mình hoàn toàn không kiếm được bất cứ một đồng nào từ việc viết truyện, hơn thế nữa mình còn là một tác giả không hề chuyên. Do đó từ trước tới nay nếu có bạn nào đã từng nặng lời chê trách, hi vọng các bạn sẽ dành chút thời gian để suy nghĩ lại. Một ngày mình bớt ăn bớt ngủ bỏ ra 3-5 tiếng đồng hồ viết truyện thế này, thậm chí là không có cả thời gian mà soát lại truyện, nhiều khi còn phát khóc lên không hiểu tại sao mình lại viết truyện thiên về viết truyện ngắn, tình tiết nhanh và không kéo dài. Do đó, nếu các bạn chờ đọc những tác phẩm nhiều chương thì thực sự mình rất tiếc là sẽ không có, ít nhất là trong thời gian này. Các phiên ngoại đều được test trên face của mình, nếu đủ số lượng các bạn yêu cầu mình mới lần nữa mình xin gửi lời cảm ơn và tri ân sâu sắc đến tất cả các bạn đọc đã luôn đồng hành và ủng hộ mình suốt thời gian nếu không có các bạn, với quá nhiều khó khăn mà mình gặp phải, có lẽ mình đã thực sự buông xuôi và từ bỏ,Các bạn ạ, mình muốn nói với các bạn rằng mình cực kỳ cực kỳ trân trọng tình cảm của các bạn và cả những món quà nho nhỏ siêu cuteo các bạn gửi đến cho mình nữa nhé, – – N. H- - N. M- – MTM- – – D. và rất nhiều rất nhiều các bạn khác nữa ^ ^Yêu và trân Ngốc thân gửi.
Đánh giá từ 14 lượt Bạn đang đọc truyện Abo - Lãnh Gì Thì Cũng Lên Giường! của tác giả Không Ngốc. Vì đến tận năm 26 tuổi mà Gia Vũ vẫn không tìm Alpha để xxoo, người bạn thân lo lắng cho sức khỏe của cậu liền bày mưu nhắn em trai của cậu đem tới một Alpha,Cậu em trai ngốc nghếch thế nhưng lại đem về hẳn một cái Tổng tài bá đạo mặt lạnh như băng, kéo theo sau đó bao nhiêu chuyện bi hài.>Truyện chủ yếu là ngọt, sủng, ít ngược, vui vẻ.> Bá đạo tổng tài lãnh khốc công x Cao lãnh nữ vương thụHát hót hít đầy đủ, thịt thà cũng gọi là ngập chân yêu thích truyện sủng, bạn không nên bỏ qua Hôn Ước Của Cổn Cổn Có Mắt Âm Dương hoặc Tinh Linh Kiểu Bây Giờ.
Tên truyện 11 Đam Mỹ - ABO- Lãnh gì thì cũng lên giường!Văn Án,Vì đến tận năm 26 tuổi mà Gia Vũ vẫn không tìm Alpha để xxoo, người bạn thân lo lắng cho sức khỏe của cậu liền bày mưu nhắn em trai của cậu đem tới một Alpha,Cậu em trai ngốc nghếch thế nhưng lại đem về hẳn một cái Tổng tài bá đạo mặt lạnh như băng, kéo theo sau đó bao nhiêu chuyện bi hài.>Truyện chủ yếu là ngọt, sủng, ít ngược, vui vẻ.> Bá đạo tổng tài lãnh khốc công x Cao lãnh nữ vương thụHát hót hít đầy đủ, thịt thà cũng gọi là ngập chân răng.=============Truyện 11, chương 1 Giới thiệu về ABO – lời ngỏ trước truyện,Đương nhiên, truyện này thuộc thể loại là một thế giới ảo, hoàn toàn không có thật, do đó, tất cả các tình tiết truyện đều là hư cấu, vui lòng không thắc mắc tại sao và tại hết các truyện ABO đều là cảnh H xuyên suốt, có nhiều truyện thậm chí còn không có tên nhân vật, chữ nghĩa đều dành để miêu tả các cảnh quan hệ vô cùng nóng nhiên, đối với Không Ngốc mà nói, có H mãnh liệt là điều không thể thiếu, nhưng quan trọng hơn nữa là tính cách nhân vật, cốt truyện, lối dắt cũng sẽ được thể hiện và khai thác rõ ràng. Do đó có thể sẽ hơi khác một chút so với các thể loại ABO các bạn từng đây là một số định nghĩa cơ bản về thể loại này mà Không Ngốc tự tóm tắt sơ qua, dành cho những người mới biết đến. Còn những vị đã cáo già, xem yaoi 21+ không đỏ mặt thì có thể bỏ qua phần người có thế gõ Gu gồ để hiểu thêm ạ.* Thế giới ABO / Omegasever con người được chia thành 3 Thứ nhất, là Alpha là cấp bậc cao nhất, thông minh, ưu tú, và có địa vị xã hội cao nhất, nắm giữ hầu hết các vị trí chủ chốt của các gia tộc, công ty hay chính trị. Là người chuyên đi gieo giống nhưng không thể sinh con,. Ở gốc dương v*t của Alpha có " kết," khi tới thời điểm xuất tinh, nếu muốn Alpha sẽ phồng kết này to lên giữ lại nòi giống, tăng khả năng thụ thai. Alpha thường có tính cách khủng bố, tính chiếm hữu cực kỳ cao. Bản năng của Alpha khi chưa có bạn đời dễ bị kích động bởi mùi dẫn dụ của Omega trong thời kỳ động Thứ hai, là Beta chiếm 80% dân số, cũng giống như người bình thường, ít chịu ảnh hưởng bởi mùi hương của Omega, dương v*t bình thường, không có kết, không thể đánh dấu Omega thành bạn Thứ ba, là Omega Omega nam có thể sinh con, có thể sản nhũ, sức khỏe, thể trạng của họ yếu ớt hơn rất nhiều so với Alpha. Số lượng Omega nam chiếm một phần rất ít, họ có dương v*t nhỏ, không có kết, t*ng trùng của Omega nam KHÔNG gieo giống được. Có sản đạo cổ tử cung, ẩn sâu trong cửa hậu và chỉ được mở ra trong thời kỳ động tình. Khi dương v*t của Alpha thúc sâu chạm tới cửa sản đạo, xuất tinh và mở kết phồng lên, tỷ lệ thụ thai của Omega gần như tuyệt đối.*Kỳ phát tình hay còn gọi là kỳ động dục chỉ có Omega mới có kỳ phát tình, trong thời kỳ này, Omega sẽ tiết ra một loại chất dẫn dụ, thơm nồng đặc trưng của từng Omega, mùi này cực kỳ hấp dẫn Alpha, tương đối hấp hẫn Beta, và không hấp dẫn Omega thời kỳ động dục này, Omega cần được thỏa mãn đặc biệt về mặt tình dục, hoặc các biện pháp khác thuốc ức chế phát động dục này không có thời gian cụ thể, tùy theo thể trạng của từng Omega, mỗi Omega sẽ có một tính cách khác nhau. Nhưng đều có một điểm chung là nếu đã rơi vào trạng thái động dục, biểu cảm thèm khát Alpha, mong muốn làm tình với Alpha sẽ chi phối toàn bộ lý trí của họ.* Mùi cơ thể Mỗi Alpha và Omega trong thế giới ABO đều có một mùi riêng đặc trưng của cơ thể, nó phát tán mạnh mẽ nhất đương nhiên là khi cả hai đang trong tình trạng bị kích có một tuyến mùi tuyến thể ở sau gáy, khi đang làm tình, nếu Alpha cắn vào tuyến thể đó được gọi là đánh dấu, thì hai người sẽ hình thành liên kết. Sau khi hình thành liên kết, kỳ động dục của Omega sẽ ít ảnh hưởng tới người khác ngoài Alpha của Alpha đã đánh dấu, nếu Omega không được ở cùng Alpha đó Alpha chết hoặc chia tay, thì Omega đó có thể sẽ phải cắt bỏ dấu ấn hoặc cả tuyến thể đó của mình. Điều này ảnh hưởng tới sức khỏe và tâm sinh lý của Omega cực kỳ nghiêm trọng.*Độ tương thích mỗi Alpha và Omega đều có một lượng pheromone đặc trưng, và các tỷ lệ tương thích cũng là khác lệ tương thích càng cao, tức là khả năng động dục khi ở gần bên cạnh nhau càng mạnh, thông thường, tỷ lệ tương thích khoảng 50% đã là cao để hấp dẫn đối phươngNếu tỷ lệ trên 80-90% được gọi là bạn đời định mệnh. Không Alpha hay Omega nào có thể chống lại được định mệnh của mình. Dù cho có dùng thuốc ức chế hoặc bất kỳ biện pháp nào cũng rất khó có thể ngăn được cơn động dục xảy ra từ hai phía, nói cách khác, nếu không mau chóng hình thành liên kết, thì cứ hễ hai người ở gần nhau, do lượng pheromone thu hút nhau quá mạnh sẽ lập tức khiến cả hai rơi vào thời kỳ phát tình và không thể kìm chế ham muốn đối với đời định mệnh rất hiếm có thể có nhiều Omega và cả Omega sau khi bị đánh dấu chỉ có thể làm tình với Alpha đã đánh dấu – hình thành liên kết với được xã hội coi trọng, vây quanh, Omega thường bị xã hội coi rẻ, thường bị bắt nạt và lạm có thể chủ động kìm nén hoặc phát tán Phermone để hấp dẫn nữ có cả âm đ*o và dương v*t, nhưng dương v*t không lớn như của Alpha nam, và KHÔNG thể gieo có thói quen " làm tổ ", tức là cuộn người vào trong đống đồ đặc biệt là chăn hoặc quần áo của Alpha trước/ sau khi cơn phát tình/ lúc mang thai. Để tạo cảm giác an thành niên, từ 12-17 tuổi, mọi người sẽ tự động phân hóa, và đó là một sự kiện gần như quyết định đối với tương lai của từng người.*Thời gian mang thai của Omega khoảng 6 tháng.* Hậu huyệt của Omega có thể tự sản nước bôi trơn.===============Trên đây là những tóm tắt giới thiệu cơ bản về thể loại này. Mọi người có thể tìm hiểu thêm các nguồn khác để hiểu rõ hơn các tình tiết xảy ra trong giờ thì bắt đầu câu truyện của chúng ta thôi!!!*******************************//******************************
Thuộc truyện Lãnh gì thì cũng lên giường Chương 16 Song sinhBiệt thự nổi tiếng đương nhiên phần nhiều là do sự xa xỉ và rộng lớn của nó, nhưng hiển nhiên một phần cũng bởi vì trên bãi biển trải dài này có đầy đủ tất cả mọi dịch vụ nên có, bao gồm cả một bệnh viện nhỏ nhưng hiện đại và tối tân nhất, những bác sĩ ở đây có thể làm cả ở các bệnh viện lớn khác, nhưng 24/7 đều luôn có hàng chục người đủ mọi khoa ngành túc trực, lo lắng cho toàn bộ thành viên trong gia đình Trần khỏe của Trần Phong từ trước tới nay vốn rất tốt, nay tự dưng được lệnh truyền gấp từ dãy nhà chính, lại là đích thân Trần Phong gọi tới, khiến mấy vị bác sĩ đang trong ca trực gần như phát hoảng cả lên, theo chân mấy vệ sĩ vội vàng dời tới phía phòng ngủ,Nhóm bác sĩ đẩy cửa bước vào,Mùi rượu trầm hương nồng rực đầu mũi, tinh dịch nhơ nhớp trên ga đệm đều đã nhăn nhúm,nhìn sơ liền có thể biết được ở đây vừa xảy ra chuyện gì, hơi sững lại,Thế nhưng Trần Phong một mực ôm chặt người,rít lên– Còn không mau vào?– Có tin ngày mai tôi đuổi việc hết mấy lão già các người không?!Mấy vị bác sĩ đã không lạ gì tính khí của Trần tổng này, lập tức tiến lại Vũ mê man, hàng mi dài rợp xuống khuôn mặt đã trắng bệch, mấy vị bác sĩ khám xong, lại xem xét kỹ cả nơi vết tay có dấu hiệu đặt ống ức chế sưng khá to, liền nhìn nhau,một bác sĩ hướng về phía Trần Phong còn đang ghì người trong lòng kia, nhỏ giọng– Trần… Trần tổng.– Cái này.. có phải khi nãy hai người làm tình, Trần tổng…mở kết?– ??!!!Trần Phong sắc mặt càng trở lên đen sì– Ông hỏi lảm nhảm cái gì vậy hả?!– Mau! Khám không ra bệnh người đầu tiên tôi xử lý chính là ông!Vị bác sĩ già hơi vội vàng đỡ lời– Trong quá trình Omega mang thai, nếu như Alpha bật mở kết, tinh dịch bị nhồi đầy không thoát ra được sẽ khiến cho Omega vô cùng đau đớn,– Với lại, vị Omega này, chính là do động thai mà ngất Phong nghe thì hiểu đấy, thế nhưng lại nhăn chặt mặt một lúc vẫn chưa phân tích ra cái gì– Sao cơ?– Cái gì động thai?Vị bác sĩ chỉ lên trên cánh tay sưng phồng của Gia Vũ– Chỗ này là chỗ Omega đặt ống thuốc, có biểu hiện từ chối ức chế nên mới sưng phồng lên như vậy.– Trần tổng, ngài xem kỹ đi.– Quả thật Omega này đã có thai.– ???!!!!Trần Phong sững người một chút… cố gắng trấn an chính bản thân mình– Bao lâu rồi?Vị bác sĩ nhìn chỗ sưng phồng lên, xem xét, từng tích tắc này trôi qua đều như muốn lấy luôn mạng Trần Phong đi rồi!.Nếu như… không phải của mình..– Trần tổng, có vẻ như thai kỳ được khoảng một tháng.– Một tháng?– Đúng vậy,Suốt thời gian kể từ đêm đó, đều cho người giám sát chặt chẽ đến từng bước đi, Gia Vũ hoàn toàn không hề tiếp xúc thân mật với bất kỳ một Alpha nào khác…Vậy thì…Đôi mắt Trần Phong sáng rực, trong tim từng tiếng gần như đập mạnh đến vỡ ra…. con của ta… nếu như là một tháng… vậy đích thị là con của ta!– Trần tổng, tốt hơn hết là hãy chuyển Omega này tới phía bệnh viện để..– Ơ?Trần Phong trên người chỉ khoác bộ quần áo ngủ tạm bợ, trùm cả chăn như thế, kín mít mà nhấc bổng Gia Vũ ôm trong ngực– Đi!– Mau sắp xếp phòng đặc biệt!– Tất cả mọi thứ, chuẩn bị tốt nhất cho ta!– ….Mấy vị bác sĩ nhìn nhau ái ngại, nói thế nào thì cũng không nghĩ ra được một Trần Tổng mới vừa rồi còn mắng người xa xả, nay lại trước mặt một đống bác sĩ đã có tuổi thế này mà hôn hôn hít hít khắp má khắp cổ người kia, còn sung sướng tới mức cười ” ha ha” khắp hành lang ngang dọc, dọa cho đám vệ sĩ sởn hết gai ốc.– ———-Phòng đặc biệt, Vị bác sĩ nuốt ngụm nước bọt, nhìn Trần Phong cứ ôm bo bo người, mở lời– Trần, trần tổng, cái này… nếu đặt Omega này xuống giường thì sẽ tiện cho việc khám chữa Phong cũng không phải người không hiểu, thế nhưng ngần này bác sĩ lại để cho nhìn thấy thân hình trần trụi của Gia Vũ, thật không đành mà!Trần Phong tiếc nuối nhẹ đặt người xuống giường, bất đắc dĩ rời khỏi, trước khi cánh cửa đóng lại còn liếc một cái muốn cháy rụi tường– Cần nhìn cái gì thì nhìn, cần chạm chỗ nào thì chạm.– Nhưng nên biết rõ vị trí của mình.– ???!!!Mấy vị bác sĩ thật khổ muốn cái Omega đang động thai thì cái gì sờ với chả nhìn?Chẳng qua đối với họ nhìn bệnh nhân khỏa thân cũng giống như việc nhìn gà trụi lông thôi, có cái gì mà lạ đây?Với lại, đụng vào người của Trần tổng, thôi thôi, hãy là vẫn còn muốn sống an ổn trên Tây đảo này!– ——–– ——–Nhà Gia cái Alpha mười bảy mười tám tuổi, sung sức tràn trề, thử hỏi sau ba hiệp Lý Phiên còn lại cái gì?Chính là cái gì cũng không còn!Cả người mệt mỏi cuộn trong mùi lá non say sưa ra thì ở đời, làm tình xong lại rúc trong một lồng ngực rộng ấm áp, để từng bông tuyết ngoài trời kia cứ rơi phủ, thực sự cũng chính là một loại hưởng thụ to cửa chính gần như muốn bị đập ra!Lý Phiên lầm bầm,Con mẹ nó chứ thằng nào phá cửa nhà ông?. À nhầm, nhà bạn đời của ông!Rầm!Luôn cả cánh cửa phòng cũng không chút khoan nhượng liền muốn hỏng cánh!Lý Phiên dụi dụi mắt, Gia Khánh cũng chỉ mới kịp bừng tỉnh liền đã bị trụ vững hai tay,– Au!– Các người muốn gì?– Hả hả!Một tên vệ sĩ trên vai còn bám đầy tuyết, lạnh giọng– Ngài là Lý Phiên?– Thì sao?– Trần tổng có lệnh mời ngài lập tức đi theo chúng tôi?– Không đi!Lý Phiên lập tức từ chối, nhưng trên cơ bản thì lời từ chối đó chẳng có lấy một phần giá là ngay khi Gia Vũ còn mê man, Lý Phiên đã bị tróc cổ gọi tới nơi, rúm ró đứng trước mặt Trần Phong.– ——–Trong phòng nghỉ đặt dấu ngay cách vách phòng chăm sóc đặc biệt của Phiên cười ra mồ hôi hột, nhìn đảo một vòng, đúng là đẳng cấp Trần tộc có khác, nơi này nếu so với phòng nghỉ của Viện trưởng chỗ cậu làm, chẳng khác gì đem phân gà mà đi so với Phiên sau một đêm ” chiến đấu”, thực sự đứng còn không vững nữa,Trần Phong nhìn cái bộ dáng xiêu vẹo kia ngứa mắt không chịu được liền hất hàm ra hiệu cho một tên vệ sĩ kéo chiếc ghế lại Phiên vừa được ngồi xuống, thấy thái độ của Trần Phong cũng không giống như sắp ăn thịt người lắm, liều mạng chậc lưỡi– Trần tổng, Alpha vĩ đại đại ca, vậy là… ngài nửa đêm đã suy nghĩ xong, thật muốn tôi đến chữa ” dưa gãy” cho ngài sao?– Nhưng mà cũng không đúng lắm nhỉ, bệnh viện ở đây quả thực không có bác sĩ nào giỏi bằng tôi sao?Trần Phong vừa đón lấy ly café do người hầu mang tới, vừa kịp uống lấy một ngụm thiếu chút thì chết sặc. Nhìn thế nào cái tên trước mặt này cũng chẳng giống bác sĩ một tý có lẽ gian lận điểm để vào trường y?Nhưng thôi, điều tra qua thì mối quan hệ giữa hắn và Gia Vũ rất thân thiết, liền không tính toán nữa.– Gia Vũ có thai.– Là con của ta, đúng chứ?Lý Phiên lạnh cả sống lưng, hắn… biết rồi sao?– Cái.. cái này..– Hửm?– À… Trần tổng Alpha đại ca, quả thực có một chút sơ xuất nên Gia Vũ uống nhầm thuốc, không tránh thai kịp…nên… quả đúng là mang thai,Lý Phiên nuốt khan nước bọt, nhanh chóng tiếp lời– Nhưng mà ngài yên tâm, nếu như ngài không muốn nhận, Gia Vũ cứ thế sinh bé ra thôi, tính đi tính lại thì ” chúng” cũng không có tội Phong nhìn tới– “Chúng”???!!!Lý Phiên gật đầu– Đúng vậy, hôm trước Gia Vũ có sốt một chút, tôi liền nhân dịp lén khám qua, là… sinh đôi.– ???!!!!!!Trần Phong trợn ngược cả mắt, ly café trên tay đổ ướt áo, đứng bật dậy sải bước sang phòng bên cạnh,Lý Phiên cũng liền bước theo sau.– ——-Cánh cửa đóng kín, Trần Phong ra hiệu cho một bác sĩ đẩy tấm rèm che cửa kính trước mặt xuống, ngón tay khẽ đôi… con của ta…Hạnh phúc khi biết mình được làm cha, lại ngọt ngào tới vậy, ngọt đến đỏ vành mắt khi biết được rằng người đang nằm trên giường, Omega tràn đầy mùi hương trầm quyến luyến kia, sẽ sinh cho chính mình một cặp song Phiên sát lại gần, cũng theo hướng mà nhìn vào trong, vừa nhìn thấy khuôn mặt nằm lặng trên giường bệnh của Gia Vũ, đương nhiên hiểu nhầm!Bao nhiêu sợ hãi vừa nãy lập tức đều tìm không thấy đâu, kiễng cả chân tóm lấy cổ Trần Phong, gào lên”– Tên khốn!– Ngươi có phải là người không!– Vừa mới biết Gia Vũ có thai đã lập tức bắt hắn bỏ đi đứa nhỏ!– Ngươi không muốn nuôi?– Ta nuôi!– Ngươi mà cũng xứng là cha sao?– Mẹ kiếp!– Có biết đời hắn đã khổ đến thế nào không?– Chỉ sợ ngay chính hắn biết được đã là không muốn giữ lại rồi!– Ngươi còn dã man như vậy?!Lý Phiên bị nắm tay rắn chắc của Trần Phong nắm lại, đôi mắt hằn sâu soi đến gương mặt Lý Phiên– Vừa nói cái gì?– Không muốn giữ?– Gia Vũ vì sao lại không muốn giữ lại con của ta?Lý Phiên lắc đầu– Bỏ đi. Phá cũng phá Phong lạnh giọng– Nếu ngươi muốn cứu hai đứa nhỏ, ngoan ngoãn phối hợp với ta một Phiên giật mình– Vậy…không phải ngươi bắt Gia Vũ tới đây để phá thai sao?– Bởi vậy, người ngu như ngươi ta thật không muốn để bên cạnh ” bảo bối” của ta chút Phong lắc Phiên tức đến rủa chết tên trước vẫn là mùi lá non ngoan hơn, rất biết nghe lời, nói trên là trên, nói dưới là dưới, đã vậy ” hàng” lại mà quên mất, tới đây để thăm bệnh cơ mà?Chương 17 Ta ở đâyĐời người, ai cũng có một nỗi sợ hãi vô danh mà đối với kẻ khác, chẳng là gì, đối với chính mình lại đau đớn như xé da xé thịt.– ———–Trong mông lung kia,Một bàn tay già nua xấu xí ghê rợn chờm tới da thịt trắng bóc của thiếu niên mười sáu tuổi,Thiếu niên lắc đầu van xin, trên mặt đều là nước mắt, sau lưng từng vết roi nhuốm máu ướt đầm, nhưng… kẻ Alpha kia nhất định không buông tha, xé toạc từng mảng quần áo che đậy,Omega khép mình vào một góc,lại bị mạnh bạo ép chặt vờn lên da thịt,Tiếng cười lạnh giá ghê tởm vang lên…Omega!Mày chỉ là một Omega cặn bã bị chính cha dượng mình dâng lên cho ta!Có quyền từ chối sao!Khốn kiếp!Mày chỉ là một cái máy biết đẻ!Không…Rời rạc.. chắp vá, những hình ảnh lộn xộn mông lung..Gia Vũ ngay trong mơ đều giãy dụa trốn tránh, màn đêm đâu đó vạch ra gương mặt đầy ghét bỏ của cha mình…Cứu con…Người cha Beta tiến tới gần nghiến răng, túm ngược mái tóc cậu ép ngửa cổ, dang tới một cái tát bỏng má,Trả lời chính là một phát đạp ngang xương sườn, quằn quại. Omega bé nhỏ ôm gằm khuôn bụng vì đói và đau, trong buổi tối phủ đầy mưa tuyết ấy, bị quẳng ra ngoài sống thúc giục, nó lết đôi chân run rẩy men theo từng quán ven đường ngửa tay xin thức ăn thừa từ những người xa ta gọi đấy là ruột ta gọi đấy là cha con,Thế nên dẫu bị vứt ra ngoài đường hai hay ba lần, hay cả mười lần, nó vẫn tìm về lại nơi cha nó ở, chịu đánh chịu đập. Cố gắng gồng mình nhịn đói để được một cái níu áo tình lung…Tiếng cười lại dội lại càng lúc càng lớn, càng lúc càng văng vẳng bên tai, gương mặt tàn ác của tên cha dượng – quất tới,Một roi lập tức rát da thịt, hai roi lại bật máu quá…. Sức lực của một Alpha dội xuống là bao nhiêu roi đây…Máu tràn đầy từ vai kia thấm xuống cuống tim,Phịch,Cả người lại bị ném lên giường, hiện lại khuôn mặt của một lão Alpha già nua, giơ bàn tay chạm lên mặt cậu, liếm trườn lên tai con cho ta,Sinh con cho ta…– ————Ngón tay khẽ động, Gia Vũ từ trong cơn mê man nặng trĩu muốn thoát ra,Mí mắt còn chưa kịp hé mở,Nhưng…. Lời nói nào tràn đầy bên tai thế kia? Tiếng bước chân xa dần, giữa đêm tĩnh lặng,chỉ còn lại tiếng của từng tờ giấy xét nghiệm lật giở sột tay khẽ siết, một giọt nước nơi hốc mắt Gia Vũ trào vậy…Cậu đã mang thai?Song sinh sao?Nỗi sợ hãi lớn nhất cuộc đời cậu, lại quả thực xảy ra?Không…Cậu không muốn, không muốn…Sợ hãi nó, sợ hãi chính bản năng không thể nào xóa bỏ của Omega kia,Cậu muốn được chứng minh chính giá trị của bản thân mình, không phải như thế này!, không phải chỉ là một Omega tầm thường vô dụng nhờ vào cái bụng mình mới có thể níu kéo Alpha!Hơn nữa…Trần Phong hắn sẽ cần sao?Một Alpha đứng đầu Tây Đảo này sẽ cần sao?.Một Alpha có thể có biết bao nhiêu Omega kia chứ, lại là Alpha cường đại như hắn…Tình cha con lại chính là một thứ đáng bỏ đi…Từ cha ruột, cho tới cha dượng, cái gì là máu mủ đây!Trên lưng này từng mảnh đòn roi nhức nhối…Không muốn…– ——-Vị bác sĩ già nhìn lên từng tiếng tích tắc ổn định của vài loại máy móc, kiểm tra một lần các kết quả xong xuôi, yên tâm rời Vũ khẽ chống tay đẩy lang bệnh viện, nơi góc khuất,Bóng người xiêu vẹo đổ xa dần.– ———–Bên này phòng, Lý Phiên kể lại cùng một câu truyện như trong giấc mơ khổ sở kia của Gia Vũ, không khỏi thêm mắm dặm muối vô cùng sinh động, lại tạt thêm vào mấy xô máu chó, khiến cho Trần Phong tức giận đến nổi cả gân xanh trên Phiên khoanh tay lại, kết luận– Do đó, Gia Vũ trước giờ rất bài xích Alpha, việc mang thai quá đột ngột như vậy chỉ e rằng không thể chấp nhận ngay được.– Omega mang thai lại quá nhạy cảm,– Trước mắt cứ nên giấu cậu ta một thời gian đã, khi nào lượng Phermone trong người cậu ta hoàn toàn ổn định rồi tính Phong đỏ mắt, nhìn sang phía tên vệ sĩ đứng ngay bên cạnh– Điều tra tên Jim đó.– Ta nhất định khiến hắn trả giá đắt!Lý Phiên như nở hoa trong lòng, bồi thêm– Đúng đúng đúng!– Tốt hơn hết là tiêm cho hắn một mũi ” trung hòa” để cả đời này thứ kia của hắn không thể cương được là tốt nhất!Trần Phong nhìn theo bóng lưng kẻ vệ sĩ vừa được phân phó xong rời đi, trong lòng thực sự dâng lên chua xót không thể kìm nén Vũ, ta thật không ngờ… quá khứ của ngươi, lại đầy ắp những thứ khổ đau kia như thế,Dưới sóng lưng lạnh nhạt, là hàng chục vết roi rách máu,Dưới khuôn ngực mịn tay kia, lại là nhức nhối đau thương của đứa trẻ lên đầu tiên trong đời,Trần Phong thấy được, lồng ngực chính mình từng ngụm thở khó đau của ngươi. Ta thực sự… không biết phải chữa lành nó như thế nào?Omega của trầm của của ta.– ———Vị bác sĩ già bước vào phòng, đang giải thích cho Trần Phong biết một số chỉ số, người bác sĩ mới đổi ca tới đã hốt hoảng giật giọng gọi tên– Trưởng khoa!– Không thấy bệnh nhân đâu cả!Trần Phong gần như bật ra khỏi ghế– Ngươi nói sao?– Không thấy người?!Vị bác sĩ trẻ run rẩy trước ánh mắt nâu sắc như dao cứa của Trần Phong– Omega kia… không thấy đâu Phong lập tức lớn giọng– Kiểm tra tất cả các camera!– Điều trực thăng chiếu đèn khắp bờ biển, một chỗ cũng không được để sót!– Người mới rời khỏi vẫn chưa thể đi xa được!– ——-Omega mang thai, nhạy cảm biết bao một quá khứ đầy sứt sẹo, thêm một nỗi sợ hãi không tên với bào thai trong chính bụng Vũ mất kiểm soát, chao đảo mùi trầm hương trộn lẫn với mùi thuốc chưa tan, bất ổn từng bước hướng ra phía biển áo mỏng, tràn trong gió kia, nghe thấy hay không?Nỗi đau trong ngực ta, ai hiểu?Omega, quanh một vòng, vẫn không thể nào thoát được số phận nghiệt OmegaDày vò, dằn vặt suốt bao nhiêu năm ngủ cũng đều là mơ thấy roi da đầy máuCố gắng lạnh nhạt, cố gắng ngẩng đầu sống như một kẻ không bao giờ khuất sâu trong tim chính là mềm yếu đến đau vì cuối cùng, chẳng phải ta rồi cũng phát tình, rồi cũng cần một Alpha để lấp đầy đó hay sao?Rồi, lại vô tình mà có mang theo con rời khỏi đây, có được hay không?Chúng ta bắt đầu lại một kiếp khác, có được hay không?Sóng biển vỗ lên chân tê cứng, không ngăn được từng bước sải lẽ hương trầm kia quá sợ hãi rồi, thứ mùi tản ra lạnh đến thấu dìm ngang thắt lưng, Ánh đèn trực thăng bay vút lên cao, soi chiếu khắp dải biển vai bị bóp chặt lấy, ép xoay cái tát vang lên giòn ngón tay in hằn, giận dữ có, đau thương có, chua xót Vũ khuôn miệng vương tơ máu, chậm rãi ngẩng lên,Trên gương mặt đối diện, một giọt nước mắt tràn ra khỏi đầu cuống mi,Trần Phong gằn lên từng chữ trong hốc mắt đã đỏ rực– Em là Omega của ta,! Chúng là con của ta!– Ta không cho phép em chết! Em không được phép chết!Gia Vũ đưa tay run rẩy chạm lên gương mặt kia, bật khóc.– Trần Phong.– Em thực sự rất sợ, rất sợ…Gợn sóng vỗ ánh đèn nhấp nhoáng,Trên mặt biển lạnh cứng, một kẻ ôm lấy một kẻ, rẽ sóng rẽ nước, rẽ đau lên khóe môi người, mút đi chút máu chính mình làm giọng.– Đừng sợ.– Ta ở 18 Hoàn truyệnMột cái tát,Tưởng như vô lý, nhưng nếu nó được dệt lên từ khoảnh khắc yêu thương sôi trào và nỗi sợ hãi vô bờ nếu mất đi, thì lại chẳng có gì đáng để ngạc đôi tay cứng rắn của Alpha kia,Không chỉ đơn thuần là một Omega nhỏ bé,Mà nó còn là sự gắn kết giữa mùi phermone trộn lẫn, giữa định mệnh trong muôn vàn con người tìm đến Phong cũng chính là lần đầu tiên trong đời thấu hiểu được thế nào là sợ hãi đến run rẩy,Giây phút những kẻ cảnh vệ báo lại rằng đôi bước chân của Gia Vũ đã muốn chôn đi bởi từng cơn sóng biển lạnh lẽo thấu xương. Đó cũng là lúc Phermone kia muốn tan ra thành bọt VũTa không thể mất em, không thể mất loạn đuổi theo hướng trực thăng chỉ điểm, mỗi một bước chạy của ta đều đem theo một nhát dao găm tới trong tim người nhỏ bé, nước biển thắt tới eo người, cũng chính là thắt tới từng nhịp thở của mạnh nhất Tây Đảo thì thế nào?.Ta đứng trước em, chỉ là ta mà tên ta,Trần Phong.– ——–Phòng Trần Phong,Ga nệm đều đã được thay mới, lò sưởi thổi ra những hơi ấm nhẹ nhàng,Vùi trong lồng ngực người, đôi mắt mệt mỏi đã có chút sưng miễn cưỡng bị mùi men rượu ép cho say thể mới đau đớn ngất đi rồi tỉnh, lại dìm mình trong nước biển giữa đêm đông, cho dù là một Omega khỏe mạnh cũng khó có thể trụ nổi, chưa nói đến cặp song sinh kia vẫn làm nũng trong bụng không Vũ phát sốt,Nóng hay lạnh dội đến từng cơn, nhiệt độ vô cùng bất ổn,Trần Phong gạt hết đám bác sĩ phiền nhiễu ra khỏi phòng,Chính tay mình cởi bỏ quần áo của cả hai, cứ như thế, da thịt cọ sát da thịt trần trụi, siết người trong tay, bọc hương trầm kia trong mùi thơm dìu dịu, trấn an, vỗ về.– ———Lý Phiên vẫn còn chưa được thả, nằm chèo queo ngoài phòng khách chậc chậc miệng,Trần tổng ư?!Cũng có cái ngày này! Vì một Omega mà tự mình biến thành cái điều hòa với máy phát hương đời!.Ỷ,Lý Phiên đưa tay lên gãi gãi như mình bị sốt, tên Lá non kia liệu có cởi sạch rồi ôm mình ấp như vậy không nhỉ?Hừm. Nhất định là có!. Nhất định còn ngọt ngào hơn tên Trần Phong đáng chém đó nhiều!– ————-Gần trưa hôm kỳ diệu của liên kết, của máu mủ ruột thịt, có lẽ chính là như vậy đi?Gia Vũ cắt khỏi cơn sốt, trên khuôn mặt đã có chút thoải mái, hơi thở đã không còn nóng rực như trước, khuôn bụng yên tĩnh ngủ Phong suốt 32 năm sống trên đời, lần đầu tiên trực tiếp gọi người của phòng bếp tới căn dặn, khiến cho vẻ mặt của người phụ trách cũng căng như dây đàn, tai chỉ thiếu chút là vểnh lên để nghe cho đủ.– Nấu cái gì đó thật bổ vào.– Còn phải thêm vài món nhuyễn mềm, nóng ấm vừa phải,– Còn nữa, mới bị động thai, nên ăn cái gì là tốt nhất thì nấu mang hết lên!– Lại mới ngất xong, rất mệt…có lên chưng ít sâm hay gì đó không?– Hoặc là thanh đạm một chút, nấu súp rau?– Hay là ăn đậu hầm?– Vây cá mập?– Thêm chút yến đi?Lý Phiên đang chườm lại vết sưng tấy bên tay cho Gia Vũ, nghe mà tức cả tai– Trời ạ! Đủ rồi đấy!– Anh định nấu cho cậu ta ăn một năm hay sao?– Hay là định nuôi heo?Trần Phong nhẩm sơ cũng đã hơn một trăm món, liền ra hiệu cho người phụ trách đang toát mồ hôi hột rời đi, Lại cẩn thận tiến tới đặt nhẹ tay sờ lên trán Gia Vũ, bớt nóng Vũ nhíu mày, đôi mắt bởi vì khóc quá nhiều mà sưng thẫm, nhức mỏi hé Phong và cả Lý Phiên đều cất giọng– Gia Vũ! Cậu tỉnh rồi?– Gia Vũ! Em tỉnh rồi?!Hai giọng nói gần như phát bật ra cùng một lúc từ hai kẻ đang túc trực bên nhưng Gia Vũ lại đón siết lấy tay của Trần Phong, như một phản xạ liên kết.– …..Mùi rượu thơm nồng vẫn đang lan tỏa, Phermone bật ra trấn an ve vuốt sống lưng người, đặc quánh cả gian phòng,Trần Phong cúi đầu xuống hôn lên tay Gia Vũ, trong lòng xót như bị ai cào rách.– Ta ở đây rồi,– Không sao Phiên vừa soạn lại ít thuốc, vừa bĩu chồng cái quên bạn bè ngay được!Đúng là vô lương tâm,Gia Vũ đương nhiên không thể không nhìn thấy cái vẻ mặt kia của Lý Phiên, quay sang– Lý Phiên, làm phiền cậu Phiên còn định đưa tay lên sờ má Gia Vũ, lại bị cái lừ mắt của Trần Phong khiến cho rụt tay lại, vỗ đại hai ba cái lên tay, trấn an– Không sao đâu, cứ nghỉ ngơi trước đi Vũ muốn chống tay ngồi dậy– Cậu đưa tôi về nhà Phong lại lừ cái nữa, Lý Phiên miệng chuẩn bị há ra cũng nguệch cả sang một bên– À… ừ, cái này, thực ra… cậu biết đấy, Omega sau khi liên kết rồi, rất cần Alpha ở bên, với lại, sức khỏe của cậu chưa được tốt lắm.– Không sao, chỉ là mất sức một chút, về nhà nghỉ ngơi liền Phong cảm giác như không thật!Rõ ràng vừa nãy khi tỉnh còn lập tức cầm tay mình kia mà?Sao tự dưng lại đòi về rồi?Mặt chau lại vô cùng khó coi– Đêm qua chính ta đã ủ ấm cho em cả một đêm, đến tận sáng nay, em xem, phòng còn đầy hương rượu rất thơm!– Ta thành cái máy tỏa hương là vì ai chứ?– Gia Vũ, em quên hết rồi sao?Gia vũ quay sang– Còn nhớ, Tát một cái rất đau.– ???!!!!Trần Phong giật thót người,Lý Phiên sửng sốt– Hắn ta tát cậu?Gia Vũ gật đầu. Lý Phiên liếc xéo Trần Phong một cái, làm bộ muốn đỡ người rời khỏi– Đi!. Tôi đưa cậu về. Không thèm ở lại với tên Alpha máu lạnh này nữa!Trần Phong vội vàng kéo Lý Phiên tống cổ ra khỏi phòng, truyền lệnh– Đưa bác sĩ Lý về nhà!– Mau!Hai tên vệ sĩ lập tức tiến lại gần, hai tay xốc hai bên nách Lý Phiên nhanh chóng rời Phiên lại một lần nữa giận tím mặt!– Này hai anh! Tôi cũng có chân đấy!Thế nào mà đi cũng là bị tóm đi, về cũng là bị tóm về?!Nhưng nói giận thì không phải giận, lại thấy buồn cười thì đúng bạn bè bao nhiêu năm, trong lòng kẻ kia nghĩ cái gì, chín phần đều có thể từ một cái nhướng mày mà đoán Vũ nếu thực lòng muốn về, sẽ chẳng bao giờ lên tiếng, còn nói ra khỏi miệng thế kia, chẳng qua chỉ là diễn chút trò, xét cho tới cùng, bản chất cao cao lãnh lãnh ấy, vẫn là xấu hổ phủ nhận muốn ở bên Trần Phong kia thiếu điều nhỏ Alpha có bao nhiêu Omega mà chẳng được?Thế nhưng, Omega cả đời lại chỉ dành cho một kẻ mà Phiên cười nhẹ trên lá non,Ta cũng đợi em trưởng ta về.– ———-Phòng Trần Phiên vừa bị lôi đi,Xác định rõ trong phòng thực không còn ai có thể thấy bộ dáng thê thảm của mình lúc này,Trần Phong vội vàng tiến tới bên giường, đón lấy tay Gia Vũ, đặt lên má– Gia Vũ, ta sai rồi.– Sai thật rồi.– Lúc ấy quả thực sợ quá hóa giận, vừa sợ vừa giận!– Ta cũng không hiểu chính mình vì sao lại làm thế nữa?– Gia Vũ, tha lỗi cho ta, được không?– Hay là đánh lại ta,– Đừng dọa ta bỏ đi nữa, hôm qua thiếu chút là tưởng mình phát điên lên rồi!– Gia Vũ…– Ta yêu em, thích em, thương ” chúng” nữa.– Vì ” chúng”, bỏ qua cho ta một lần có được không?Gia Vũ rút tay,Trần Phong lập tức nắm chặt, cọ cọ lên môi mình.– Gia Vũ, ta hứa với em. Sau này sẽ không!– Tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai!– ———-Hôm ấy,Trong phòng có một cảnh thế nào đó được xưng là Alpha vĩ đại nhất của Tây Đảo, người thừa kế duy nhất của Trần S, bá đạo lãnh khốc một phương,Hạ tay là dồn người ta vào đường cùng ngõ tận, giơ tay lại là tám vạn người cúi đầu,Bị phạt vén quần quỳ đầu gối trần dưới sàn nhà lạnh lâu lại lén nhìn lên phía giường, người xoay lưng đang cười mỉm.– Gia Vũ ta sai rồi…– Có thể phạt phương thức khác không?– Thế này… thật quá mất mặt đi?– Nói thế nào ta cũng đường đường là Trần tổng?Gia Vũ áng chừng đã hơn một tiếng trôi qua như thế, sờ nhẹ xuống khuôn bụng đang ưỡn mình vì đói kia, mở một con đường lui– Ta muốn ăn chút cháo mặn.– Là chính người…dùng miệng đút cho taTrần Phong nghe được câu này, vội vã đứng bật dậy, nhào lên giường, hôn tới– Được!– Đút cả một nồi cũng được!Từ đó, theo lời của Lý Phiên, là những tháng ngày sống vô cùng không biết xấu hổ của hai kẻ bọn họ.===========//============Hoàn chính truyện.
lãnh gì thì cũng lên giường